[Lâm Trục: Rất đẹp.]
Lâm Trục lần thứ ba nhấp vào giao diện trò chuyện WeChat, tin nhắn cuối cùng vẫn là lời hồi đáp của cậu về bức ảnh Nghiêm Nhược Quân gửi.
Thời gian là hai mươi phút trước.
Điều này cũng bình thường.
Ở những buổi tiệc tụ hội giới thượng lưu quyền quý như vậy, Nghiêm Nhược Quân với tư cách là người đứng đầu tập đoàn đương nhiên không thể cứ cắm đầu vào điện thoại, có lẽ anh đang xã giao, trò chuyện với ai đó chăng?
Lâm Trục nghĩ vậy.
Nhưng cậu lại nghĩ đến việc Nghiêm Nhược Quân đã làm việc liên tục mấy ngày, tính theo thời gian thì anh hẳn là vừa xuống máy bay, chỉ kịp thay quần áo là đã đến thẳng phòng tiệc.
Ài.
Quả thật còn bận hơn cả một học sinh cấp ba như cậu.
Đúng lúc Lâm Trục đang định làm thêm hai bộ đề vì quá chán, chiếc điện thoại vừa tắt màn hình bỗng reo lên, trên màn hình sáng đèn hiển thị một dãy số dịch vụ ngắn gọn.
[Bệnh viện số một Bắc Đô]
Thấy mấy chữ này, Lâm Trục đầu tiên là sửng sốt, chợt nhớ lại nửa tháng trước, chính số điện thoại này đã gọi đến thông báo kết quả tương hợp pheromone của mình.
Ngay sau đó, một dự cảm không lành nổi lên trong lòng.
Cậu vội vàng nhấc máy: "Alo, xin chào?"
Đầu dây bên kia nghe có vẻ rất gấp, chữ "chào" còn chưa kịp thoát ra khỏi cổ họng cậu thì giọng người đàn ông trung niên đã nói rất nhanh:
"Lâm Trục, phải Lâm tiên sinh không?"
"Đây là Bệnh viện số một Bắc Đô, khoa tuyến thể Omega, tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702721/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.