"200 năm trước đây, Chiến thần Lăng Phàm duy ngã độc tôn. Thân cao bảy thuớc, đẹp như tiên như ma, tay cầm trường đao Thanh Phong Chiếu Nguyên Nhận, hắc bào tung bay trong gió, như Ma thần giáng thế..."
"Đinh Ma Tiêu năm ấy, mây đen đầy trời, quỷ khí thao thiên. 2000 Tu sĩ Nhân Ma hai tộc, 10 vị Chân Thần, đồng thời cùng vây công hắn. Hắn lúc đó chỉ lạnh lùng liếc nhìn, một chiêu A Tì Địa Ngục trong Địa Ngục Nhiếp Hồn Đao vừa chém ra, quỷ khí bay khắp trời, tu sĩ chết như gặt lúa, không người có thể đỡ được một đao."
"Hai bên đánh nhau ba ngày ba đêm, giao chiến hơn ngàn vạn hiệp, đất trời thất sắc, thiên địa phảng phất muốn bị san bằng."
"Cuối cùng, Chiến thần Lăng Phàm bại bởi mười vị Chân Thần. Sau lại biết rõ bản thân không còn đường trốn chạy, cho nên liền quay đầu nhảy vào vực thẳm Vô Giang."
Bên trong trà lâu, một vị thuyết thư tiên sinh mặt mũi đoan chính đang không ngừng huơ tay múa chân, nói đến nước bọt văng tung tóe, giảng lại chuyện xưa trên đỉnh Ma Tiêu 200 năm về trước.
Ở một góc vắng vẻ trong tửu lâu, có một vị thiếu niên bộ dạng anh tuấn như thế gia công tử đang ngồi đó. Hắn rót một ly trà, mi mắt rũ xuống, che giấu đi vẻ chế giễu trong mắt.
Hắn cứ nghĩ, sau khi bản thân chết, thì cái tên "Lăng Phàm" này sẽ trở thành cấm danh, bị người người quên lãng. Nhưng không ngờ rằng, bọn họ cũng không có làm vậy, trái lại còn để tên của hắn lưu truyền khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-quy-dao-chi-chu/37591/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.