Lăng Phàm đã sớm dự đoán được, bọn họ nhất định sẽ đến tìm hắn.
Cho nên, hắn liền bình thản đem đồ vật thu hồi về. Nhẫn trữ vật cũng bị nhét vào trên ngón tay. Sửa sang quần áo liền đẩy cửa đi ra.
Trước cổng viện không có một bóng người, phảng phất như nơi này của hắn là khu vực cách ly. Mà tên nô bộc vừa mới truyền tin cho hắn khi nãy cũng đã sớm biến mất dạng, có lẽ là chạy đi.
"Ài, ta vốn hiền lành ôn hòa như vậy a. Tại sao các ngươi lại đối xử với ta như vậy kia chứ?" Lăng Phàm ôm ngực, một bộ thần sắc đau lòng muốn chết.
Thế nhưng, khi chợt nhớ tới xung quanh ngay cả cái bóng ma cũng không có. Hắn liền bất động thanh sắc thu liễm lại.
Lăng Phàm khẽ bước ra một bước, cơ thể bỗng dưng lại cứng đờ giữa không trung.
Vài giây trôi qua, hình dáng của hắn bỗng dưng lại tiêu tán vào trong gió.
Mà cách đó vài trăm trượng, mấy bóng người tương tự cũng chậm rãi tiêu tan. Rõ ràng chính là tàn ảnh!
Hắn sử dụng Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, chưa đến chục nhịp thở liền đã đi đến chủ viện.
Bên ngoài chủ viện lúc này cũng không có bóng dáng của một cái nô bộc, tỳ nữ nào cả.
Vì vậy, Lăng Phàm chỉ có thể tự mình đẩy cửa mà vào, cũng không có gõ cửa.
"Kẹt..." Vừa bước vào, Lăng Phàm đã nhìn thấy trên ghế chủ vị đang ngồi hai người.
Nam nhân trung niên tuổi chừng 40, mặt mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-quy-dao-chi-chu/2126647/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.