Trường Thiên nhìn Mục Huyền đau khổ như vậy thì nở nụ cười vui vẻ. "Đau đớn lắm đúng không? Tam Thi Não Thần đơn bên trong có chưa ba loại thi trùng khác nhau, nếu không phục dụng giải dược kịp thời thì sẽ thoát xác mà ra, xâm nhập não bộ. Biến kẻ đó thành yêu ma, đến ngay cả phụ mẫu thê nhi cũng sẽ cắn xé nhai nuốt."
Trong lúc đau đớn, Mục Huyền nghe thấy giải thích của Trường Thiên thì đáy lòng rét lạnh. Gã không biết lời này có bao nhiêu thật bao nhiêu giả, nhưng nổi đau và cái cảm giác điên cuồng tựa ma tựa quỷ này lại khiến gã thấy sợ. Gã gian nan nói. "Ngươi... ngươi rốt cuộc muốn gì?"
Trường Thiên hai mắt sáng lên. "Chỉ cần ngươi nghe theo lời ta nói, phục tùng mệnh lệnh của ta. Hàng năm vào tết Đoan Ngọ, ta sẽ đưa giải dược khắc chế cho ngươi."
Mục Huyền vừa nghe lời này, đáy mắt lóe tia khinh thường. "Ngươi nghĩ đẹp thật."
"Có đẹp hay không cũng không phải do ngươi định. Mà là ta định, mạng của ngươi hiện tại ở trong tay ta, ngươi nếu dám không nghe, ta hiện tại có thể một đao đâm chết ngươi." Trường Thiên ánh mắt tối sầm lại, lạnh giọng nói. Đáy lòng nổi lên sát ý, Mục Huyền nói thế nào cũng là Tiên Thiên võ giả, mà hắn hiện tại ngay cả Ngưng Cốt cảnh cũng không phải.
Nếu trong lúc khống chế, Mục Huyền có tâm phản thì sẽ rất nguy hiểm. Hay bây giờ hắn hạ sát gã luôn cho êm đẹp nhỉ.
Mục Huyền thực chất là một kẻ rất sợ chết, cảm nhận sát ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-phan-phai-cua-dai-phan-dien/227185/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.