Về sau Đại Việt Thiên Triều lập quốc, tuy không sử dụng chính sách đồng hóa tàn bạo như Đại Diễn, nhưng thiên hạ tự nhận được lợi nên cam nguyện tiếp nhận nền văn hóa của Đại Việt. Trãi qua mấy trăm năm, dưới sự trợ giúp của Đại Việt mà các quốc gia dần dần phục hồi lại bản sắc văn hóa vốn có của quốc gia mình, nhưng do chịu ảnh hưởng từ nề văn hóa của Đại Diễn trong suốt mấy nghìn năm mà vẫn còn tàn lưu một số văn hóa của Đại Diễn, sau lại ảnh hưởng từ nền văn hóa của Đại Việt.
Cuối cùng tạo thành khung cảnh văn hóa bị trộn lẫn rất nhiều, trông có hơi lộn xộn. Lúc thì quan lại quyền quý sử dụng văn hóa nói của Đại Diễn, dân chúng sử dụng văn hóa nói đầy thân thiện của đại Việt, phục trang phục sức lại ảnh hưởng từ hai hay ba nền văn hóa mà biến tấu thành kiểu mới. Văn hóa đi lại lúc thì dùng xe ngựa, có khi dùng võng, hoặc là dùng kiệu người khiêng. Tóm lại, nếu không thể phân biệt kĩ càng thì có lẽ sẽ rất dễ bị lú lẫn với mớ văn hóa của các quốc gia hiện tại.
Mà xuất xứ của Đại Việt Thiên Triều cũng rất có ý tứ. Là một nhóm người ngoại lai mà đến, sau đó cắm rễ phát triển ở đây, cuối cùng khiến cho tất cả các quốc gia thần phục, tạo thành đế chế Đại Việt riêng biệt tại đây.
Trường Thiên không biết những người này có phải đồng hương của hắn hay không nữa, chỉ là từ lúc biết được những điều này từ Mục Huyền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-phan-phai-cua-dai-phan-dien/1054113/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.