Tử Minh đáy mắt lóe tia sát ý không hề che giấu, nên Trường Thiên và Mục Huyền có thể rõ ràng nhìn thấy và cảm thấy được, nhất thời hai người càng nâng cao cảnh giác hơn nữa.
Hắc y nhân đứng bên cạnh khinh thường hừ lạnh một cái, cái hừ lạnh này cũng khiến Trường Thiên khó chịu đến nổi miệng phun máu tươi, nếu không có Mục Huyền đỡ chỉ e đã ngã quỵ xuống đất.
Đây là sức mạnh của Tông Sư võ giả, thật mạnh tựa như một toà núi lớn đè lên người hắn khiến hắn không sinh ra được bất kì ý nghĩ phản kháng nào. Chỉ có thể tuyệt vọng tiếp nhận cái chết cận kề.
Trường Thiên có thể cảm giác được sát ý nồng đậm bao tỏa lấy hắn. Không thể phản kháng cũng không thể cử động được. Cái chết chưa bao giờ đến gần như lúc này, giường như chỉ cần một giây sau hắn cũng có thể bị mất mạng.
"Nhiều lời vô nghĩa, mau giao đồ vật ra, ta có thể cho ngươi chết toàn thây. Nếu không..." Hắc y nhân lạnh lùng nhìn Trường Thiên, ánh mắt không mang theo chút độ ấm nào, bên trong còn hiển lộ rõ ràng sát ý kinh khủng.
Uy áp càng nặng hơn, xương cốt vang lên tiếng kẽo kẹt, mồ hôi tuôn ra như mưa, đau đớn thống khổ. Trường Thiên cắn răng cố không để bản thân phát ra thanh âm đau đớn nào nhưng càng cố nén càng có thể cảm nhận rõ đau đớn này, nhịn không được rên khẽ đầy đau đớn một tiếng.
Biết Trường Thiên đang chịu uy áp của Tông Sư võ giả, Mục Huyền không tránh khỏi hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-phan-phai-cua-dai-phan-dien/1054089/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.