Diệp Hoa vừa lúc chỉnh trang phục ngồi trên ghế sa lon của phòng khách, cứ thế nghịch nghịch bộ ấm chén trên bàn, còn nhàn nhã rót một chén trà cho mình. Cả thân mình cao lớn xem ra nhàn nhã, mỗi lần giơ tay nhấc chân đều tản ra vẻ lười biếng, nhưng đằng sau đó lại ẩn chứa sự nguy hiểm.
Mục Uyên nuốt nước miếng, thật sự hoảng sợ…
Ông ta căng thẳng nói: “Không trách Diệp tổng vì một bộ phim nhỏ mà lại có hứng thú như vậy, xem ra tất cả cũng chỉ vì Diệp tiểu thư”
Trong thành phố luôn đồn đãi, người thanh niên tàn bạo, độc ác như ma quỷ này lại chính là một cái muội khống. Ban đầu ông có chút không tin nhưng đến bây giờ thì ông cũng thật tin tưởng rồi.
Chỉ vì một bộ phim nhỏ mà lại đầu tư không hề ít tiền, cuối cùng cũng chỉ để cho một người con gái chơi đến vui vẻ, tùy hứng như vậy chỉ sợ chỉ có người thanh niên trước mặt mới làm ra được.
Diệp Hoa cười nhạt: “Đạo diễn Mục có thể cho tôi xem qua kịch bản được không?”
Mục Uyên hơi sững người nhưng cũng không dám làm chậm chễ Diệp Hoa, ông khẽ gật đầu rồi xoay người tiến lên vài bước rồi từ trong ngăn bàn lấy ra một xấp giấy chỉnh tề đưa cho Diệp Hoa.
Trong lòng khó hiểu, Diệp tổng cần đến kịch bản để làm gì? Diệp Hoa tiếp lấy xấp giấy, khẽ đặt xuống bàn rồi lướt qua từng đoạn.
Thật lâu sau, ngồi ngay ngắn trên ghế sa lon, Diệp Hoa hơi nhíu mày, lại nhàn nhã rót một chén trà, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ong-trum-xa-hoi-den/4603285/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.