“Nhưng…” Vũ Luân chần chừ, day dứt nửa muốn nửa không.
Cuối cùng, Tạ Đình mất kiên nhẫn, hơi dùng lực đấm mạnh lên vai hắn: “Nhưng nhị cái gì, thế mày có đi không? Hiếm khi mới được đến đây chơi, ngu gì mà không xuống trêu đùa mấy em gái dưới kia”
Càng nói hắn càng hăng say, những nữ nhân xinh đẹp dưới kia ai nấy đều ăn mặc hở hang, nóng bóng khiến bên dưới của hắn đã sớm rạo rực.
Vũ Luân nghe vậy, trong lòng rục rịch, thật lâu sau hắn dứt khoát kiên định nói: “Được, đi thì đi, tao còn sợ phải sợ sao!”
Hai người nói xong, bọn họ liền cùng nhau mở cửa, lén lút đi ra ngoài. Nhưng tất cả mọi việc lại đều không thể lọt khỏi ánh mắt của Diệp Hoa. Đối với những người này, hắn cũng lười cho ý kiến chỉ cần không động tới hắn thì hắn cũng lười quản.
Rất nhanh, hai người liền xuống lầu một.
Tuy màn đêm chưa xuống nhưng nơi sản nhảy thì thật không ít người, âm thanh ồn ào, men rượu bốc lên nồng nặc, mùi mồ hôi của đàn ông hòa lẫn mùi nước hoa sực nức của phụ nữ. Ánh đèn cứ lập lòe chớp nhóa liên tục cùng với tiếng nhạc giật lên tưng bừng, người người đung đưa theo điệu nhạc.
Cả hai kích động đến đỏ bừng, những nơi như thế này cũng là lần đầu tiên bọn họ đến.
“Hai người có uống gì không?”
Nhân viên phục vụ đưa cho hai người một bảng menu.
Tạ Đình run rẩy tiếp lấy menu, nhìn lướt qua bảng giá, hắn không khỏi rùng người, chỉ một ly rượu trong đó mà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ong-trum-xa-hoi-den/4603275/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.