🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vương Minh đen mặt, nằm yên cũng trúng đạn, đúng là đen đủi. Ông thầy này sao thứ gì cũng nhớ, thù này đã là chuyện từ tám trăm năm trước rồi có được không! Cô dạy anh phát biểu mấy câu mang tính hình thức xong, nhìn Diệp Hoa lặng lẽ thở dài.

Chao ôi, cô ấy gắng sức lâu như vậy mà vẫn không cách nào đưa được đứa trẻ này đi vào con đường đúng đắn, cả ngày lăn lộn với đám phú nhị đại chơi bời lêu lổng không chịu học hành, tương lai hắn sẽ thế nào đây…

Phát biểu hết một vòng, Tống Vũ Hảo là người lên tiếng cuối cùng: “Tương lai cho dù các em đi đâu làm gì đi nữa, thầy chỉ hy vọng các em đừng quên tâm nguyện thuở ban đầu. Tất cả mọi việc trên thế gian này đều cần phải có ý chí mới có thể hoàn thành, hãy bền tâm vững chí, phấn đấu trở thành người có ích cho xã hội. Cũng hy vọng tất cả các em cả đời tốt đẹp mĩ mãn, vui vẻ khỏe mạnh như khoảnh khắc này. Con người, một đời rất dài, bất luận là làm chuyện gì, cũng đừng để trong tương lai bản thân mình cảm thấy hối tiếc khi hồi tưởng lại giây phút này…”

Ngữ điệu của thầy ấy đầy xúc động bùi ngùi, mấy nữ sinh đỏ hoe khóe mắt. Đám Vương Minh cũng thôi đùa bỡn, những gương mặt thầy cô quen thuộc đã gắn bó suốt hai năm trời, nói gì đi nữa cũng có đôi phần quyến luyến.

Tịnh Hương thất thần, mặc dù cô học cùng mọi người không được lâu nhưng thầy cô giáo đối xử với cô tốt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ong-trum-xa-hoi-den/4603273/chuong-114.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.