Diệp Hoa biết cá đã mắc câu, hắn tiếp tục nói: “Nếu như không bôi thuốc, nơi đó không khỏi. Vậy em không thể đi bộ. Nếu đi sẽ rất khó nhìn! Người nào có kinh nghiệm nhìn một cái cũng biết người kia làm chuyện đó nhiều mới có thể đi như vậy. Quá mất mặt đấy!"
Quả nhiên hắn còn chưa nói hết câu, Diệp Linh đã nhảy phắt dậy, cô hoảng sợ vội vàng nói: “Không được! Nếu như vậy anh nhất định phải giúp em, nhất định phải…xoa bóp để nhanh khỏi…”
Diệp Hoa mừng rỡ, rốt cuộc cũng có thể nhìn kỹ nơi u huyệt tuyệt vời đó của bé con, mấy lần trước đều do tình cảnh quá ép buộc nên hắn đều không có tâm tư tận hưởng nhưng cơ hội tốt như vậy hắn nhất định phải thưởng thức một phen!
Đến tiện nghi của em gái mà hắn cũng chiếm được, thì thật không biết hắn còn vô liêm sỉ tới cỡ nào!
"Anh đi kéo rèm che!"
Diệp Hoa phụng mệnh đi kéo rèm cửa sổ, nhưng để lại một khe hở không lớn không nhỏ. Nếu kéo hết, phòng sẽ quá tối, hắn không cách nào thưởng thức nơi đó của bé con được.
"Toàn bộ kéo lên! Không được có ánh sáng." Nghĩ đến chuyện bị anh hai mở to hai mắt nhìn, hơn nữa ngón tay còn bôi thuốc vẽ loạn, Diệp Linh liền cảm thấy thẹn thùng.
" Kéo lên toàn bộ không có ánh sáng, sao anh giúp em bôi thuốc đây?" Diệp Hoa làm ra bộ dáng vẻ uất ức.
“Vậy...... Mở đèn đầu giường đi, nhưng phải điều chỉnh ánh sáng đến nhỏ nhất, có thể bôi thuốc là được rồi. Không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ong-trum-xa-hoi-den/4603239/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.