Chương trước
Chương sau
Tối hôm đó, sau khi đám người Diệp Hoa tổ chức khai trương xong bọn họ liền kéo nhau đến hộp đêm của Vô Mịch.

Lộ Khiết vẫn đi làm, trong lòng không khỏi cảm thấy bất an vừa ra khỏi cửa thì nhìn thấy hai chiếc xe sang trọng đi đến.

Ở cửa bãi đỗ xe của Vô Dục, một chiếc xe sang trọng lao đến, dừng lại ngay cạnh Lộ Khiết, cửa xe mở ra, một người đàn ông cao to bước xuống, hắn ta ngay lập tức chạy vòng sang phía đối diện, cúi người mở cửa, một người đàn ông mặc trang phục thoải mái bước xuống, trên người vẫn còn văng vẳng mùi rượu, anh chính là Diệp Hoa.

Thân thể của anh rất cao lớn, vẫn là khuôn mặt lạnh như băng không thay đổi, ông trời thật bất công, đã cho anh quyền thế, còn không keo kiệt, cho anh thêm một vẻ ngoài đẹp như vậy.

Diệp Hoa dẫn đầu đi vào, khi đi qua chỗ Lộ Khiết thì hơi dừng lại, sau đó lạnh lùng bước qua.

Cô nhìn chiếc xe sang trọng kia, thầm nghĩ, cho dù mình có kiếm tiền cả đời, cũng không thể mua nổi một cái bánh xe.

Bên trong sàn nhảy, vẫn rực rỡ chói mắt như mọi khi, cuộc sống của những người giàu sang là vậy, dùng tiền để mua vui hưởng thụ.

Những phòng bar trên hành lang, không biết là vô tình hay cố ý, luôn luôn không đóng cửa, khiến cảnh hoan lạc bên trong và những trò chơi của kẻ có tiền lộ hết ra ngoài.

Lộ Khiết thay quần áo xong, cô mở bảng hiệu phòng rượu ra, là phòng bar hạng hai.

Hân Hân ở bên cạnh nhìn thấy, cô ta vui vẻ đem bảng hiệu phòng rượu trong tay mình giơ lên: “Haha, lần này phòng bar hạng nhất đến lượt tôi. À đúng rồi, hôm nay hình như lại là Diệp thiếu đúng không, người đàn ông đó có phải boa rất nhiều không?”

Lộ Khiết nhìn rượu đã chuẩn bị xong, không ngẩng đầu lên nói: “Đúng vậy”

“Ôi, quá tuyệt vời!” Hân Hân vui vẻ, cô ta soi gương chải đầu, chải xong lại ngắm bộ quần áo bó sát trên người, tiếp tục kéo cổ áo hình chữ V vốn đã rất trễ của cô ta xuống, vừa vặn làm lộ ra bộ ngực khiêu gợi.

Lộ Khiết mở cửa phòng bar hạng hai đi vào, khách hàng vẫn chưa đến, cô nhìn loại rượu vẫn còn ở trên bàn, sau khi so sánh với rượu trên tay mình xong, cô ngồi xuống đổi lại.

Phòng bar hạng bình thường cũng rất xa hoa, chỉ chơi trong một đêm cũng sẽ tốn mấy nghìn, Lộ Khiết ngồi xếp lại khay đựng khăn tay và khay đựng hoa quả, rồi đợi khách hàng đến.

Đột nhiên, có người mở cửa ra, cô nhìn thấy quản lý đi vào.

“Lộ Khiết, đi ra ngoài nhanh lên” Quản lý kéo tay cô, dẫn cô đi ra ngoài.

“Chị quản lý, có chuyện gì vậy?” Lộ Khiết ngạc nhiên không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lên tiếng hỏi.

“Anh Diệp nói, hôm nay muốn cô phục vụ ở phòng bar hạng nhất, đi nhanh lên, người đàn ông đó tức giận sẽ không xong đâu.” Quản lý nắm chặt tay Lộ Khiết lôi đi, đến trước cửa phòng bar hạng nhất thì dừng lại.

Hân Hân vẻ mặt thất vọng đứng ở ngoài cửa, nhìn thấy hai người đến, sắc mặt càng u ám trừng mắt nhìn Lộ Khiết.

“Còn đứng đó làm gì, đi sang phòng bar hạng hai ngay” Quản lý lấy khay rượu trong tay Hân Hân đưa cho Lộ Khiết.

Lộ Khiết lo lắng nhận lấy, nhớ đến hành động của anh đêm hôm đó, cô hơi do dự.

Quản lý thấy cô không có động tĩnh gì, thì đặt tay lên vai cô nói: “Lộ Khiết, cô cũng biết hiện nay kiếm tiền không phải dễ, huống hồ, cô vẫn còn là học sinh, người đàn ông đó có thể làm gì cô, dù có tiếp xúc chân tay một chút, thì cũng không mất miếng thịt nào”

Lộ Khiết ngẩng mặt lên, cô gật đầu, sau đó mở cửa đi vào.

Bên trong không nhiều chỉ có năm người, mỗi người đều nói chuyện bàn tàn vui vẻ còn anh ngồi khuất trong một góc dựa lưng vào sô pha, hai chân gác trên bàn rượu.

Lộ Khiết đi từ từ, dựa vào trực giác cô cảm thấy có một chút nguy hiểm, Diệp Hoa nheo mắt lại, nhìn cô chằm chằm không chớp mắt, anh buông hai tay khoác lên ghế, nhìn phong thái vô cùng lười biếng mà lại nam tính.

Vừa thấy có người tiến đến, Anh Kiệt lập tức ngẩng đầu quét mắt một lượt rồi đánh giá: “Anh Triệu, cô gái này của Vô Dục rất được đúng không?”

“Quả thật nơi đây thật không tồi...không hổ là chỗ của cô Mịch, các cô gái ở đây cũng đều là hạng nhất” Triệu Bảo Vân mặc dù không hiểu Anh Kiệt có ý gì nhưng vẫn ra vẻ thành thật trả lời.

Lộ Khiết gò má hơi ửng hồng, cô bước đến trước mặt Diệp Hoa, lấy rượu ra, bắt đầu rót rượu vào ly. Đến nơi này, chủ yếu là để mua vui, rượu cũng không phải là vấn đề quá quan trọng. Cho nên hộp đêm đã sử dụng loại rượu này, để tránh uống quá nhiều có thể gây họa.

Đồng phục của hộp đêm đều rất ngắn, Lộ Khiết quỳ gối trên thảm, cô cố gắng giữ thẳng người, để tránh bị hở hang.

Diệp Hoa vẫn không nói một câu, nhìn cô chằm chằm, không kiêng nể, ánh mắt cực kỳ nóng bỏng.

Trong phòng đột nhiên rất im lặng, im lặng đến mức, một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, Lộ Khiết rót rượu, tay không tự chủ được bắt đầu run rẩy.

Diệp Hoa bỏ chân xuống, thân thể nghiêng về phía trước, Lộ Khiết khẽ quay sang, cô nhìn lên bộ trang phục cao cấp của anh.

Diệp Hoa cầm ly rượu trên bàn lên uống, một ly rượu vừa đủ uống một ngụm, chất lỏng màu vàng nhạt thấm ướt đôi môi vô cùng gợi cảm của anh, mang theo sự mờ ám không nói nên lời.

Lộ Khiết đặt hai tay trên đầu gối, giữ nguyên động tác, đột nhiên, một chén rượu xuất hiện trước mặt cô, cùng với nó là khuôn mặt phóng đại của anh: “Uống hết đi”

Lộ Khiết cầm lấy ly rượu, không chút do dự uống hết, yêu cầu như vậy, về cơ bản ngày nào cũng có.

Rượu sau khi điều chế đã không còn mạnh, nồng độ cồn cũng không cao, nhưng vị của nó thì vẫn rất đậm.

Lộ Khiết chưa kịp thở, một ly rượu nữa lại được đưa đến, mặt cô không chút biểu cảm nhận lấy, tiếp tục uống hết.

Dường như Diệp Hoa rất thích thú với trò chơi này, Lộ Khiết thấy vậy trở nên hoảng sợ, cô nói: “Xin lỗi, tôi không thể uống được nữa”

Diệp Hoa đưa ly rượu đến bên môi cô, ép cô phải uống, nhưng Lộ Khiết lại mím chặt môi không chịu mở miệng, nếu lại uống hết nó, nhất định cô sẽ say mất.

Đa tạ nuissc đã đẩy kim phiếu ^^
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.