CHƯƠNG 97
Tống Đoan Nghi đã định trước không thể tới thành Vong Tiên, bởi chúa tể của hắn chính là ký ức.
Người luôn gánh hết thảy trên lưng như hắn cần gì phải nhìn lại những mảnh ký ức đó?
Hà Duy còn đang sầu lo không thôi, Tống Đoan Nghi đã ôm lấy cậu giữa khoảng không mênh mang và bắt đầu hồi tưởng.
Xung quanh chẳng có thứ gì, trống rỗng, tĩnh mịch, hệt như cõi đi về của người chết, một phần mộ tịch liêu.
Thế nhưng vẫn có tiếng tim đập và âm thanh thở gấp của hai người họ.
Cảm giác thế gian chỉ có đôi ta khiến tim người ta đập thình thịch, loại xúc cảm sắp nhìn thấy kết cục của số mệnh lại làm lòng người khó tránh kích động.
Tâm trạng Tống Đoan Nghi khá tốt, thậm chí có thể kể lại sự việc bằng giọng điệu nhẹ nhàng như không.
Hà Duy im lặng lắng nghe, rồi xâu chuỗi tất cả với nhau.
Hắn tên Đoan Thanh, tôn hiệu Linh Thủy, được xưng là Linh Thủy Thiên Tôn.
Đây là tôn hiệu vô cùng cao quý, tại đại lục Đấu Linh, linh vi tôn. Linh Thủy đại biểu cho hết thảy cội nguồn, tôn hiệu này gần như mang hàm ý hắn là thần của thế giới, được toàn bộ sinh linh tôn làm thần.
Nhưng hắn không thuộc về nơi này.
Đoan Thanh đến từ thế giới kia, một thế giới tu chân đúng nghĩa, người nơi ấy không có Đấu Linh mà phân biệt bằng linh căn, còn có đan điền nạp linh. Đoan Thanh tu luyện mấy vạn năm, cuối cùng lên được Đại Thừa, hắn phá vỡ thời không, rồi lại mắc sai lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nu-than-cua-trai-thang/1335110/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.