CHƯƠNG 5 
Dù mắt Hà Duy có mù, nhưng mắt của hơn năm trăm củ cải đỏ vẫn sáng như sao. 
“Áo, thế mà lại là áo!” 
“Sao vậy được nhỉ! Tư chất Đấu Linh tốt thế mà, tại sao hình dạng lại vô dụng?” 
“Một cái áo nha, chả phải khôi giáp, chả phải trang phục chiến đấu, mà là một cái áo nhẹ hều…” 
“… Còn dơ kinh.” 
“… Hơn nữa chất vải rất mỏng.” 
“Ớ, giống y xì áo ngủ đúng không!” 
“A a a a… còn là kiểu nữ!” 
“…” 
Sau một hồi im lặng quỷ dị, Hà Duy rốt cuộc đứng hết nổi, cậu nhảy ra, tránh xa thủy kính ngay tức khắc, hình ảnh trong gương cũng biến mất theo. 
Nhưng… mọi người đã khắc ghi hình ảnh mĩ lệ vừa rồi vào lòng, có biến mất cũng vô ích. 
Vân Uyển Nhi triệt để ngớ người, hoàn toàn câm nín. 
Ngay cả Đan Vũ xấu tính cũng đần ra, có hàng ngàn hàng vạn Đấu Linh vô dụng, nhưng Đấu Linh của một đại nam nhân lại là một cái áo ngủ kiểu nữ rách tơi tả, việc này cũng quá kỳ cục rồi! 
Huống chi, Đấu Linh chẳng ra cái dạng gì này còn Đấu Linh tím trăm năm hiếm gặp. 
Chuyện kỳ dị kiểu này, các mầm đậu tỏ vẻ, đúng là được mở mang tư thế mà! 
*mở rộng tư thế: “tư thế (zīshì)” là hài âm của “tri thức (zhīshi)”, ý câu này là mở mang kiến thức/mở rộng tầm mắt 
Các tu sĩ cầm kính cũng kinh ngạc đến ngu người, nhưng họ tốt xấu gì đã từng thấy qua ít việc đời, bấy giờ đã lấy lại bình tĩnh, cùng nhau bàn bạc một chút, cuối cùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nu-than-cua-trai-thang/1335018/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.