Trong khoảng thời gian sống chung sau này, Ngữ Kỳ luôn lo lắng một vấn đề, Cơ Mộc Phong, đến cùng là một người như thế nào, quốc sư của Đại Ngụy, tộc trưởng của Cơ gia, bất luận là trọng trách nào, phải gánh vác trên vai cũng không dễ dàng. Trong tình cảnh người bị khiếm khuyết lại trẻ tuổi như vậy, bằng cách nào hắn chấn nhiếp gia tộc họ Cơ to lớn, bằng cách nào hắn giành được tín nhiệm, được Hoàng đế đối xử chân thành.
Có lẽ theo như lời Thi Mặc, trong xương cốt hắn tất nhiên chảy dòng máu sát phạt quyết đoán, quả cảm sắc bén của Cơ gia, chẳng sợ mỹ danh nổi tiếng khắp thiên hạ, hắn cũng không phải hạng người dễ sống chung.
Nhưng mà, lúc ban đầu, thời điểm lần đầu tiên nàng nhìn thấy vị quốc sư đại nhân này, không hề cảm giác được một tia khí thế sát phạt trên người hắn. Hắn có gương mặt ôn hòa vô hại đủ để lừa gạt mọi người trong thiên hạ.
Ánh nắng ban mai rực rỡ đầu mùa xuân từ từ rơi xuống chiếc xe lăn chế từ gỗ Kim Tơ Nam (1),cũng chiếu lên con người nọ đẹp đẽ quý phái, khoan thai trong chiếc áo lông chuột màu trắng, phản chiếu một đoạn cổ trắng như tuyết hiện lên qua lớp cổ lông sáng bàng bạc như trăng.
(1) Trong lịch sử, loại gỗ Kim Tơ Nam là biểu tượng của tầng lớp cao quý trong xã hội, chuyên được dùng để xây dựng những cung điện của hoàng gia, số ít được dùng trong chùa miếu hoặc làm các dụng cụ cao cấp.
Khi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nu-phu/2259380/quyen-11-chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.