Lúc Thích Trạch không mở miệng, bạn sẽ thấy anh ta là một thanh niên với mái tóc đen, cao gầy, trầm tĩnh, vô cùng anh tuấn, giống như ngọn đèn hải đăng giữa đêm khuya, trầm ổn và đáng tin cậy.
Cặp mắt đen kia ngời lên ánh sáng của sự bình tĩnh lý trí, cộng với đường nét thanh tú kia, toàn thân anh ta đều toát lên hơi thở của sự hiếu học.
Nhưng khi anh ta mở miệng, vẻ ngoài tốt đẹp mà bạn những tưởng sẽ nháy mắt tan biến. Bản chất của loại người này sẽ khiến bạn dở khóc dở cười, thậm chí không biết nên dùng thái độ gì để đối mặt với anh ta.
Kỳ thực không chỉ có những người có cốt cách cao thượng như hoa sen ta mới không thể đùa giỡn, mà những người có khí chất thiên tài kiêu ngạo, như Thích Trạch cũng không thể đùa giỡn.
Quen biết anh ta càng lâu, Ngữ Kỳ càng cảm thấy được điều này. Nhất là từ ngày anh ta tuyên bố ở trại tâm thần này, chỉ số thông minh của cô đứng thứ ba, cảm giác ấy càng ngày càng sâu sắc.
Nếu có thể, Ngữ Kỳ thật sự hy vọng anh ta giống như trước, vẫn nhìn mình như một y tá nhỏ bé. Ít nhất khi đó, trong mắt anh ta, cô là một hộ sĩ ngu xuẩn không được trọng dụng, bởi vậy cho dù anh ta có nghĩ ra kế sách đáng sợ thì cũng không liên quan đến cô.
Nhưng hiện tại, không biết đầu óc anh ta bị sao mà lại nghĩ ra hàng loạt ý tưởng cổ quái. Sau đó tổng hợp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nu-phu/2259312/quyen-8-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.