Hai người mỗi ngày đều ở trong biệt thự không ra khỏi cửa, muốn mua đồ dùng gì đều nhờ Tiểu Chu, giống như ở ẩn trong rừng.
Gần như mỗi ngày Hàn Thiệu đều nói với cô cùng một câu, “Cô gái trẻ nên ra ngoài đi shopping, tận hưởng ánh mặt trời, em nên theo Tiểu Chu đi mua thêm quần áo hoặc là trang sức.”
Dường như anh cảm thấy giữ cô bên cạnh mình là làm cô thiệt thòi, ngày ngày khuyên cô đi ra ngoài dạo một vòng.
Mỗi ngày đều nghe, Ngữ Kỳ đã sớm trả lời thuần thục, ôm lấy cánh tay anh, cười tươi như hoa, “Ngài đang chê em không đủ xinh đẹp, cần trang sức xa xỉ để tô thêm chút hào quang sao?”
Hàn Thiệu thở dài một tiếng, đưa tay sờ sờ mái tóc đen dày mềm mại giống như tơ lụa của cô, “Em đã đủ xinh đẹp, làm tôi tự ti mặc cảm.” Anh khẽ vuốt làn da trắng tuyết như đồ sứ nước Anh của cô, “Em còn trẻ khuôn mặt không chút tỳ vết, mà khóe mắt của tôi đã đầy vết nhăn.”
Không đợi cô đáp lời, anh đã cười tự giễu chính mình, “Rõ ràng khô như gỗ mục, còn muốn trói buộc một cô gái đang tuổi xuân theo bên cạnh, quả thực là tự chuốc phiền phức.”
Ngữ Kỳ áp hai tay lên hai má anh, nhìn chăm chú vào đôi mắt xếch sâu thẳm của anh, giọng nói nhỏ nhẹ, “Không, trên đời này không có người đàn ông ba mươi bảy tuổi nào hấp dẫn hơn ngài.”
Lời này là thật, không phải vì hoàn thành nhiệm vụ, là chính cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nu-phu/2259179/quyen-3-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.