Khả Duyên sống mấy chục năm ở thế giới đầu tiên. Hoàn thành xuất sắc các nhiệm vụ được hệ thống giao cho.
Sau cùng Khả Duyên lại là người rời đi trước Nguyễn Phúc.
"Chồng à, nhiều năm như vậy, được ở cạnh anh cùng các con đều là những ngày tháng vui vẻ của em. Hi vọng anh và các con mãi được hạnh phúc nhé!"'
Nguyễn Phúc mặt mày trầm ngâm nhìn về phía Khả Duyên. Mấy chục năm bên cạnh khiến lời chia tay càng thêm nghẹn ngào.
"Vợ à, nhất định phải đợi anh. Đừng để anh đi tìm em mà không thấy."
"Anh ngốc quá, mỗi người chỉ có một đời, chết rồi thì về với cát với bụi, linh hồn gì đó chỉ là giả thuyết. Sống cả đời hạnh phúc là vui vẻ rồi."
Khả Duyên nhìn Nguyễn Phúc đau khổ đành phải khuyên người bạn già này. Dù anh chỉ là nhân vật trong thế giới giả tưởng có cốt truyện thì anh cũng là chồng cô.
Hi vọng quãng đời còn lại và kiếp sau sau nữa của Nguyễn Phúc đều được hạnh phúc trọn vẹn. Cô cùng anh chỉ là bèo nước gặp nhau giữa vũ trụ mênh mông. Biết bao giờ mới gặp được mà dám hứa hẹn điều gì.
Nguyễn Phúc nghe lời vợ mình mà ánh mắt đau khổ. Anh cầm chặt đôi tay đã có vài vết nhăn nheo theo thời gian của Khả Duyên, miệng thì thầm.
"Anh biết là em sống một đời bên cạnh anh vui vẻ, nhưng anh không nỡ rời xa em. Anh lại tham lam nữa rồi."
Nguyễn Phúc luôn biết Khả Duyên khác biệt với những người khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-noi-to-tinh/3734303/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.