Khả Duyên thấy Nguyễn Phúc còn bận rộn trong bếp thì nhanh nhẹn xoay người đi đánh răng rửa mặt rồi vào bếp phụ giúp.
Nguyễn Phúc thấy Khả Duyên tỉnh dậy còn vào bếp phụ mình thì cười nhẹ.
"Em ra ngoài xem tivi đi, còn một chút nữa là xong rồi. Đừng để bản thân mệt mỏi."
"Em nghỉ ngơi khỏe rồi. Anh đi làm cả ngày cũng mệt rồi. Em phụ cho nhanh rồi bọn mình ăn cho sớm."
Khả Duyên cũng cười tươi trả lời. Cơ thể cô là cơ thể đã qua cải tạo và rèn luyện thời gian dài. Ngủ mấy tiếng tỉnh dậy thì đã lấy lại sức sống rồi.
"Được rồi, em muốn làm gì thì làm đó. Đừng để mệt mỏi là được. Em có muốn ăn thêm món gì nữa không? Anh
ทลิ่น cho em."
Nguyễn Phúc nghe cô tươi cười thì đành chiều ý, thôi coi như vận động nhẹ cho tỉnh táo sau khi thức dậy.
"Du roi, anh naiu toan mon em thich, em cung khong con mon gi dac biet muon an."
Khả Duyên nhìn bàn thức ăn sắc hương vị đẩy đủ bên kia thì cười cười trả lời.
Cả hai người Khả Duyên nhanh chóng bưng thức ăn cùng đồ uống lên bàn. Nguyễn Phúc xới cơm cho cả hai rồi tỉ mỉ gỡ xương cá cùng lột tôm cho Khả Duyên.
Khả Duyên cũng gắp vào chén anh vài món anh thích. Cả hai ăn uống no nê thì cùng dọn dẹp và rửa chén. Thời gian này cứ như là vợ chồng già ân ái mấy chục năm đang chia sẻ việc nhà với nhau. Vừa ấm áp vừa bình yên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-noi-to-tinh/3713503/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.