Chương trước
Chương sau
Khả Duyên về tới phòng thì thoải mái nằm trên giường lớn càm điện thoại lướt web. Mấy hôm nay phóng túng là chủ yếu chứ cô chẳng quan tâm gì đến trên mạng và trang cá nhân.

Lướt vào web báo chí xem trước. Cũng không có tin gì hot, chủ yếu là phim của diên viên nổi tiếng nào gần ra mắt, đạo diễn giỏi nào chuẩn bị casting phim,...

Kéo xuống tới mục thứ 7, 8, 10 và thứ 12, 13, 15 thì thấy tin tức về chương trình thoát hiểm livestream ba ngày vừa rồi. Mục thứ 7 tới thứ 10 thì đều liên quan đến Khả Duyên. Càng chết người là các video được fan CP cắt ghép cô với các khách mời hot mới ghê. Mục thứ 10 mới là hot vì biểu hiện xuất sắc của cô.

Khả Duyên tò mò nhấn vào mục thứ 7, là fan CP Duyên Phúc đẩy thuyền cho Khả Duyên với Nguyễn Phúc, khách mời đẹp trai hơn cả Trần Thăng và Tề Chỉnh khiến dân tình xôn xao.

Đọc nhanh qua bài báo rồi rồi ấn vào mục thứ 8, lần này là fan CP Duyên Trần đấy thuyền cho Khả Duyên với

Trần Thăng vì những ánh mắt, cử chỉ của Trần Thăng đối với cô và ăn ý của cả hai thể hiện trong các tèo chơi đội nhóm. Đây cũng là nhóm có số lượng đông thứ hai.

Mục thứ 9, 10 mới là nói về biểu hiện của Khả Duyên trong phòng live ba ngày ở tập 1. Có cả một blog khá nối phân tích lại các tuyến đường hành động và cắt ghép lại với nhau mà chỉ ra hướng mưu kế của Khả Duyên trong trò chơi.

Khả Duyên đọc xong thì vui vẻ mà cảm thán. Cư dân mạng có trí tuệ thật là sáng suốt. Tuy chưa đúng hoàn toàn kế hoạch của cô những cũng đạt 70% rồi. Giỏi đoán ý thật.

Nguyễn Phúc tắt đèn trong phòng khách xong thì nhẹ tay nhẹ chân mò về phòng ngủ phụ cầm lấy một hộp đầy bao rồi mới đi sang phòng ngủ chính. Đóng cửa phòng nhìn thấy Khả Duyên đang hăng hái lướt mạng thì nở nụ cười trên môi.

Nguyễn Phúc nhẹ nhàng đi đến giường, trong không khí tràn ra hương hoa thoang thoảng chỉ khiến anh hưng phấn hơn mà thôi. Thật sự căn phòng này thiết kế như khuôn viên vườn hoa. Anh muốn trải nghiệm cảm giác dã chiến tại nhà này ghê.

Đặt hộp bao lên kệ đầu giường. Nguyễn Phúc leo lên ôm lấy Khả Duyên. Nhìn thấy cô đang vui vẻ đọc các bình luận khen biểu hiện của cô trong chương trình của fan trên trang cá nhân của cô thì cười cười.

Cô gái này thật sự rất dễ thỏa mãn, chỉ vài câu khen ngợi đã khiến cô vui vẻ cười đến nheo mắt, môi cong cong không hạ xuống.

Khả Duyên cũng quen thuộc chui vòng ngực anh thoải mái xem điện thoại mà không biết con sói to Nguyễn Phúc đã híp mắt lại, tròng mắt của anh như sâu thêm.

Đợi Khả Duyên trả lời xong bình luận đang dở trên tay thì Nguyễn Phúc đã cầm lấy điện thoại tắt màn hình rồi quăng lên tủ gần giường. Anh vuốt ve lưng cô, khàn giọng nói:

"Phòng em thật đẹp, như vườn hoa vậy. Chúng ta thử cảm giác mới có được không? Đừng xem mấy bình luận trên mạng nữa."

"Phòng em thì đương nhiên đẹp rồi, ai nhìn thấy cũng phải khen ngợi đấy!"

Khả Duyên vui vẻ đáp lời, vẫn chưa ngửi mùi nguy hiểm từ Nguyễn Phúc. Có điều sau khi nghĩ lại câu hỏi thì lẩm nhấm hỏi lại:

"Thử cảm giác mới là gì? Anh cũng thích phong cách phòng này à? Nếu thích thì đợi khi nào em rảnh thì em thiết kế một căn như vậy cho anh."

Nguyễn Phúc nhìn cô đang theo quán tính mà trả lời rồi lẩm nhẩm thì cười cười, cúi xuống hôn lấy môi Khả Duyên. Buông ra thì nhìn chằm chằm dụ dỗ cô nói:

"Chúng ta hôm nay đổi cách chơi. Đóng vai nhân vật đi, em là tiểu thư, anh là thị vệ có được không?"

"Hả?"

Khả Duyên mơ màng chưa thoát khỏi nụ hôn sâu của Nguyễn Phúc thì nghe hỏi không kịp phản ứng lại. Nguyễn Phúc cười xấu xa, nhập vai dẫn dắt cô phạm tội:

"Tiểu thư không phản đối thì A Phúc tự do phục vụ nàng vậy."



Nói xong chẳng đợi Khả Duyên phản ứng hoang mang khi nghe anh gọi đã hôn xuống.

Trong phòng chỉ còn lại tiếng gặm mút của môi lưỡi trên da thịt.

Nguyễn Phúc âu yếm bên dưới của Khả Duyên, làm cô cao trào sung sướng, cơ thể qua mấy ngày vận động đã trở nên mẫn cảm hơn. Anh ngẩng mặt lên hỏi cô:

"A Phúc phục vụ như vậy tiểu thư có hài lòng không? Làm ở vườn hoa trong phủ có phải rất kích thích không?

Tiểu thư dâm đãng thật. Mới đó mà đã cao trào rồi."

Khả Duyên nghe lời thì thầm to nhỏ trêu chọc của Nguyễn Phúc thì thẹn thùng, anh chàng này còn rất biết chơi cơ. Không được. Cô không thể lâm trận nhận thua được.

Khả Duyên dùng chân dài đẩy anh xuống giường, cô cũng ngồi dậy, vừa đi vừa thoát áo ngủ lỏng lẻo trên người xuống.

Nguyễn Phúc nhìn hành động của Khả Duyên thì đứng ở bên giường cong môi, híp mắt cô.

Khả Duyên đi đến tấm thảm giả dạng bãi cỏ nằm xuống, dạng chân ra lệnh:

"Tên thị vệ nhà ngươi ỷ vào ta sủng ái mà kiêu ngạo cái gì. Mau lại đây phục vụ bản tiểu thư, nếu không thì ta gọi người khác đến, trong phủ này ta muốn ai mà không có. Hừ!"

"Được, A Phúc đảm bảo phục vụ tiểu thư tốt nhất. Khiến người nhớ mãi không quên."

Nguyễn Phúc nghe vậy thì híp mắt, ánh mắt sâu thằm khi nghe cô nói tìm người khác. Cô vợ nhỏ này lại không ngoan rồi. Phải dạy dỗ lại.

Khả Duyên nghe giọng điệu của Nguyễn Phúc thì hơi lạnh gáy, hình như không đúng lắm. Nhưng đâm lao rồi, chơi tới luôn, cô mới không thừa nhận là mình sợ đâu.

Nguyễn Phúc cười gằn nắm lấy chân Khả Duyên tách ra, vong lên hông mình. Sau đó động thân tiến vào, ẩn nhận sự tức giận. Anh thúc một cú sâu mạnh vào bên trong. Nếu không phải tay anh giữ eo Khả Duyên thì cả người cô đã nảy lên rồi.

Khả Duyên bị anh đâm mạnh đột ngột thì tê dại cả người. Chỉ có thể la to. Hôm nay anh như muốn mở của tử cung của cô mà đi vào. Chẳng mấy chốc Khả Duyên đã bị anh đỉnh đến cao trào lần nữa.

Bên dưới siết chặt chẽ khiến vợ giận của Nguyễn Phúc đi qua. Anh đỉnh mạnh thúc về phía tử cung của Khả Duyên rồi khàn giọng cười:

"Tiểu thư thật dâm đãng, thế mà lại dạng chân ra để thị vệ thấp kém chơi nát huyệt nhỏ. Thế nào? Gậy thịt của A Phúc đâm nàng có sướng không? Sướng không hả?"

Càng hỏi anh càng thúc đẩy mạnh hơn khiến Khả Duyên chỉ biết thở dốc la to rên rỉ. Chỉ có thể hùa theo để cầu xin:

"A Phúc ...thật giỏi...a...đâm thật mạnh...a... mạnh...quá...á...ta chỉ...muốn...với...chàng.thôi...a...a.nhẹ.thôi..tê quá...á..."

Nguyễn Phúc nghe tiếng rên của Khả Duyên thì hưng phấn đến độ gậy thịt sưng to một vòng, lấp đầy bên trong của cô. Khả Duyên càng dỗ dành thì anh càng hăng hái:

"A Phúc có khiến nàng sướng không? Trả lời ta nào tiểu thư ngoan."

"S...sướng...sướng muốn...chết...rồi...A Phúc... A Phúc nhẹ...thôi...a..."

Khả Duyên chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời. Cái người đàn ông càn quấy này. Chơi đến nghiện luôn rồi.



Nguyễn Phúc nghe cô nghẹn ngào trả lời thì cười cười, hôn lấy tai cô, cắn nhẹ, bên tai cô thì thầm:

"Vậy ngày nào A Phúc cũng sẽ phục vụ tiểu thư sung sướng, tiểu thư có thích không?"

"Không...chịu nổi...a...tha cho em...A Phúc….em..ra...a..."

Khả Duyên bị Nguyễn Phúc nghiền ép thì khoái cảm dồn dập kéo tới, tưới ướt bên dưới của cả hai. Nguyễn Phúc vần ra vào nhanh mạnh khiến Khả Duyên bủn rủn tay chân.

"Tiểu thư yêu chết cây gậy của A Phúc, muốn A Phúc làm nàng sung sướng cả đời. Nói đi rồi ta tha cho nàng."

Nguyễn Phúc cười xấu xa, vươn tay chèn ép cặp đào to trước ngực Khả Duyên rồi chạy nước rút.

Nguyễn Phúc mạnh mẽ thúc đẩy khiến Khả Duyên bị cơn sóng cao trào đập choáng váng. Đành nghe lời mà cầu Xin:

"A..Ta yêu chết...cây gậy...thịt..a..của A Phúc.. a....a...muốn A Phúc.... làm ta...sung sướng... cả đời...a...em..ra...a..."

Khả Duyên nói xong thì bị Nguyễn Phúc thúc nhanh đến nỗi thét lên. Anh nhanh chóng đẩy vào mấy trăm cái rồi rút ra bắn thẳng lên bụng nhỏ của cô

Tinh dịch cùng dâm dịch của cả hai chảy xuống ướt cả tấm thảm màu xanh. Vệt nước trắng đục thật bắt mắt trên thảm xanh lá chống thấm.

Khả Duyên thẹn thùng bụm mặt không dám nhìn Nguyễn Phúc, người đỏ ửng như con tôm luộc. Muốn quyến rũ bao nhiêu thì có quyến rũ bấy nhiêu.

Nguyễn Phúc cười cười ôm lấy cô vợ nhỏ đi vào phòng tắm. Ôm cô bước vào phòng tắm được lắp thiết bị điều hòa nhiệt. Nên nước trong ao tắm như ôn tuyền, quanh năm suốt tháng ấm áp tràn đầy.

Nguyễn Phúc đem Khả Duyên ôm đến ao tắm cũng không có thả cô ra mà để cô chống tay vịn lấy thành ao dán đá cuội bóng loáng.

Nguyễn Phúc từ phía sau vươn tay ôm lấy hai quả đào to xoa nắng rồi tiến vào từ phía sau. Ướt át, trơn mịn, ấm áp bao quanh lấy hai người.

Vừa tiến vào miệng Nguyễn Phúc tà mị mà cười:

"Hiền thê, sao nàng lại có thể mê người như vậy. Tướng công yêu nàng. Sau này sinh con cho ta có được không?"

Khả Duyên nghe đến chuyện sinh con thì tỉnh táo lại. Tên tổng tài gian xảo này. Đúng là nhân cơ hội dỗ dành mà.

Nhưng bị anh đâm đến thoải mái, cô chỉ có thể thuận theo.

"A... được...sau này sẽ sinh...ta cũng yêu chàng...a..."

Nguyễn Phúc nghe vậy thì hài lòng. Chịu sinh là được. Anh không gấp. Anh chỉ sợ cô không chịu ở cạnh anh tới lúc thích hợp sinh con mà thôi.

Từ hôm xác định tình cảm với Khả Duyên luôn khiến anh lo được lo mất. Đây là định luật khi yêu sao. Trái lo phải nghĩ chỉ sợ cô rời xa anh.

Cả hai quấn quýt tắm uyên ương cũng phải cả tiếng sau mới trở lại giường. Từ lúc đi ra khỏi ao tắm tới khi Nguyễn Phúc ôm cô lau người, sấy tóc, sau đó cúi người nhặt thảm quăng vào máy giặt ở ban công thì cả hai chưa từng tách ra.

Khả Duyên lại được Nguyễn Phúc lấp đầy bên dưới mà dỗ dành ôm lên giường ngủ. Hình như càng lúc cô càng thuận theo cái nôi dục vọng của anh rồi. Khả Duyên hôn nhẹ anh rồi chúc ngủ ngon. Kệ đi, vui được hôm nào thì vui hôm ấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.