5 ngày sau
Nàng đứng sắc thuốc thì có một người đi đến bên cạnh.
"Lên cho thêm vị thuốc này nữa... tác dụng sẽ nhanh và hiệu quả hơn..."
Nàng gật đầu, tay lấy vị thuốc mà người kia chỉ.
Lấy xong nàng quay người:
"Tránh ra lão già, ta đi sắc thuốc..."
Người này rất phối hợp mà tránh đường.
Người này chính là cái người được mấy tên điên hôm trước khênh vào bảo nàng cứu, nàng phải công nhận rằng tên này quá mạng lớn... Nặng như thế mà vẫn không chết được.
Nàng sắc thuốc, 'lão già' vẫn đi theo nàng.
'lão già' nhìn nàng:
"Tiểu cô nương à... Nhận ta làm sư phụ đi..."
Nàng lườm một cái lạnh lùng từ trối:
"không"
Từ ngày hắn tỉnh lại biết nàng đã chữa cho hắn thì kiên quyết muốn nhận nàng làm đồ đệ, dù có đuổi hắn thế nào cũng không buông.
'lão già' cười khuyên nhủ:
"Nghĩ lại đi... Y thuật của ta rất cao đó... Kiến thức lại uyên bác... Bái ta làm thấy không hại chỉ có lợi.."
Nàng khinh bỉ nhìn hắn:
"Phải... Y thuật của ngươi cao hơn ta rất nhiều, kiến thức uyên bác hơn ta... Nhưng, ngươi mắc bệnh mà không biết... Đến lúc chuẩn bị xuống Diêm ca chào hỏi mới phát hiện ra... Ta mà bái ngươi có khi nào cũng thành như thế này không..."
'lão già' có chút xấu hổ, hắn không thể phản bác nhưng cũng không thể giải thích cho nàng biết lý do được.
---------khoảng cách thần chưởng--------- Hoàng cung.
Bắc Dực nghe tin nàng về lập tức đến điện của nàng.
Bắc Dực nhìn nàng tức giận:
"Hồ nháo có biết nguy hiểm đến mức nào không hả, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nhiem-vu-cuu-cuu-cong-luoc-thoi-nao/1798329/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.