Nàng cười không ngừng: “ hahaha… cười chết muội rồi… cười chết muội rồi… ha ha hahaha” Lưu Chính đen mặt: “Đừng cười nữa… muội đừng có cười nữa Nhu nhi...” Nàng: “Hahah… được rồi… haha không cười nữa, không cười nữa… hahaha” Lưu Chính: “Nhu Nhi… muội mau giúp ta đi…” Nàng nhìn Lưu Chính: “…được rồi… muội sẽ nghĩ cách… huynh về phê tấu chương của huynh đi…” Dù là không có muốn đi nhưng Lưu Chính vẫn gật đầu. Thu Nhi đi vào: “Tiểu thư…tin truyền từ Cung lâu…” đưa nàng một lá thư… Nàng nhận lấy, mở bức thư ra… đọc xong thì nhíu mày… Thu Nhi thấy nàng nhíu mày thì hỏi: “Tiểu thư… có chuyện gì vậy ạ??…” Nàng đưa bức thư cho Thu Nhi: “Nhiếp Chính Vương muốn hẹn gặp mặt Nhu Nhi tiểu thư… lâu chủ Cung lâu là ta…” Thu Nhi: “Thế người…” Nàng: “Đi thông báo… ta đồng ý gặp mặt… thời gian ba ngày sau, địa điểm đình viện trên mặt hồ sản nghiệp của Cung lâu…” Thu Nhi không thắc mắc gì mà gật đầu lui ra… Sau khi thu Nhi đi ra… nàng đi vào trong phòng… ngồi lên trên giường xếp tròn. Một lúc sau nàng mở mắt. Nguyệt Cửu: hệ thống… cút ra đây cho bản cô nương… [...] Chuyện gì vậy Cửu Cửu???. Nguyệt Cửu: Tại sao ta không tu luyện được… [...] à thì… do người đã chiếm được Hắc… mà môn Cửu Âm chân kinh thì không có hợp với hắc… nên… Cửu Cửu không tu luyện được… Nguyệt Cửu: Thế làm thế nào… [...] Cửu Cửu Chỉ cần đổi Cửu Âm chân kinh để lấy môn hợp với Hắc mà thôi… Nguyệt Cửu: thế ta đổi được cái nào?… [...] thứ mà Cửu Cửu có thể đổi được là… Tử Thần công và Tử thần tâm pháp… một Cửu Âm Chân kinh có thể đổi được hai môn Tử Thần vô cùng lời rồi còn gì Cửu Cửu… à Cửu Cửu phải thêm 50 điểm tích lũy nữa mới đổi được… Nguyệt Cửu: đồ hệ thống chó chết… [... chó chết…] thế có đổi không… Nguyệt Cửu:…. Đổi… đồ hệ thống chó chết… [... Chó chết…]… ~~Tinh ~~ vật phẩm đã được chuyển đến… Nguyệt Cửu ‘hừ’ một cái không để ý đến hệ thống nữa… rồi đi tu luyện… ------- khoảng cách thần chưởng------ Ba ngày sau. Nàng cùng Thu nhi đeo mạng sa che mặt đến chỗ hẹn… đây là một chiếc đình ở giữa hồ, đình được cheo những dải lụa trắng khiến cho bên ngoài chỉ nhìn thấy bóng ở bên trong chứ không nhìn rõ.. chỉ có duy nhất một lối đi nếu không muốn xuống nước… lối đi này là những tấm đá trên mặt nước được xếp lần lượt từ bờ cho đến đình… Nàng đến khá sớm nên hắn còn chưa đến… Nàng: “Thu nhi… đi pha một ấm trà… à… mang luôn đàn của ta đến đây…” Thu Nhi gật đầu lui ra… một lúc quay lại với một vài thị nữ… trên tay các thị nữ người cầm đàn… người bê trà… Thu Nhi lấy trà đểu xuống chiếc bàn ngọc… bê đàn đặt lên chiếc bàn nhỏ bên cạnh… Rồi cùng các thi nữ lui ra, rời khỏi đình đến bờ… Nàng đi đến chiếc bàn bên cạnh… đặt tay lên chiếc đàn… bắt đầu đàn… Tiếng đàn du dương vang lên. Hạ Thiên từ xa đã nghe thấy tiếng đàn… Bước vào trong đình thì thấy một nữ tử bận y phục trắng, đeo mạng sa che mặt đang đàn… cứ như một tiên tử lạc giữa trần gian.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]