Cô chỉ cúi đầu tiếp tục ăn cơm, không nói gì cả tùy Lệ Húc muốn làm gì thì làm. Trong lòng: hình như nhầm kịch bản rồi… rõ dàng chèn ép người là cô, là cô tự dật cốc nước nên nước mới đổ lên người cô… An An khoa trương nói: “ Lệ Húc anh ngầu nhất quả đất.” An Na thì dơ ngón tay cái lên thể hiện đồng ý với An An. Anh ngẩng cao đầu lên nói: “ đương nhiên, xem ai là anh trai của Tiểu Nhiên chứ.” Mặt Tom đầy vẻ mộng bức vẫn chưa hiểu chuyện gì. Tom nói lớn: “ dừng … dừng… rốt cuộc chuyện này là thế nào… từ nãy đến giờ tôi vẫn chưa hiểu một cái gì hết…” An Na nhìn Tom hỏi: “ muốn hiểu chứ gì?” Tom gật đầu. An Na chỉ Lệ húc hỏi: “ anh ta họ gì?” Tom nhìn Lệ Húc: “ … họ Lệ…” An Na lại chỉ vào cô hỏi: “ thế Nhiên họ gì?” Tom nhin cô: “ Nhiên là … Lệ Nhiên… cũng họ Lệ… chẳng lẽ họ là người một nhà.” An An: “ thông minh ra rồi đó.” Lệ Húc nói: “ chúng tôi là anh em.” Tom: “ Anh em… thế Nhiên là em gái Lệ tổng… Lệ Tổng là tổng tài tập đoàn Lệ thị… thế Nhiên chẳng phải tiểu thư Lệ gia, tiểu công chúa Lệ thị sao… Nhiên thì ra cô là nhà giàu ẩn danh… phú nhị đại thích chơi trò giả nghèo... đường đường là giai cấp tư sản lại lẫn vào đám vô sản như tôi” Cô ngẩng đầu lên nhìn Tom rồi không để ý ông cúi đầu xuốn ăn tiếp. Tom thật sự muốn nói thêm nữa nhưng mà thôi… ông im mồm luôn. ------------ ta là giải phân cách-------- Ăn xong, bị tên khống muội/ muội khống ( cuồng em gái) lôi nói chuyện gần một tiếng. Rồi cô chở về khách sạn, lên phòng tắm rửa. Lại gọi video cho Sở Ngôn. Đường dây bên kia bắt máy. Cô ngọt ngào nói: “ A Ngôn chào buổi tối” Anh cười sủng nịnh: “ chào buổi tối Nhiên, hôm nay em quay mệt không.” Cô nhìn anh: “ bình thường thôi, không có gì đâu.” Anh tự dưng nhớ đến điều gì đó hỏi cô: “ Tiểu Nhiên à, ở đoàn làm phim có ai làm khó em, hay bắt nạt em không…” Cô lắc đầu: “ không có đâu A ngôn.” Anh hỏi lại: “thật không.?” Cô hơi hơi ngẫm ngẫm rồi nhẹ gật đầu. Anh trầm giọng nói: “ thế em phải quay một cảnh hơn 30 lần vì một diễn viên không có trình độ làm hỏng cảnh, em bị đổ nước vào người là thế nào.” Nghe anh nói cô cúi đầu không nói gì cả. Trong lòng: nhầm rồi… nhầm rồi… rõ ràng là em bắt nạt người ta mà Ngôn. Anh thấy cô cúi đầu thì thờ dài: “ Tiểu Nhiên à, có chuyện gì cứ nói với anh, anh sẽ giải quyết tại sao em cứ phải uất ức như vậy chứ.” Thấy cô im lặng anh lại hỏi: “ Thế bao giờ em đóng máy chở về vậy Tiểu Nhiên.” Cô trả lời: “ nhanh thì 15 ngày, lâu thì một tháng… có cái Diệp Ngư … lâu hơn chút thì gần hai tháng.” phải tùy vào tâm trạng cô, nếu cô thấy vui vui thì chèn ép cho Diệp Ngư không nhớ nổi lời thoại nữa... còn nếu cô thấy diễn chán quá muốn về nhanh thì sẽ bớt bớt chút... để Diệp Ngư nhanh nhớ lời thoại... Anh gật đầu: “ nhớ giữ ghìn sức khỏe, đừng lao lực quá…” Cô ngoan ngoãn gật đầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]