Sau khi ở trong phòng không còn một ai thì nguyệt cửu lắc mình vào không gian mà ngâm người trong linh tuyền.
Một lúc sau thì độc trong người cô được thải hết ra ngoài.
Cô cười :có linh tuyền này rồi thì sau này có trúng độc gì cũng không phải nữa rồi.
Có tiếng hệ thống báo.
[…] cửu cửu gian thần đến gian thần đến. Nghe xong cô lập tức ra khỏi không gian.
Nguyệt Cửu híp mắt nhìn về phía người đang đi đến kia mã kia... Lờ mờ có thể nhìn ra được dáng người là nam nhân.
Hắn có gương mặt rất đẹp, tinh xảo như ngọc trạm khắc.. Làn da trắng mịn cả người tỏa ra phong thái của sủng nhi. Nhưng không ngờ bề ngoài hắn như vậy, bên trong là ác ma.
Nguyệt Cửu trấn định bản thân…run giọng.
" T.. Thái Phó đại nhân…Ngài... Ngài sao lại đến đây?”
Phó Thần, xem Nguyệt Cửu như thể con kiến hôi liếc mắt khinh thường, lạnh nhạt mở miệng: " thần nghe được rằng long thể của hoàng thượng không khỏe nên thần đến đây xem thư”
Cô lại nói:” thế sao… thế…thái phó đại nhân…không cần lo ta…ta không sao”
Thấy cô như thế phó Thần hừ một cái:đồ nhát gan.
(tinh ~~~độ hảo cảm – 5 bây giờ là -10 cửu cửu đừng nản lòng)
Cô không nói gì cả ở bên ngoài thì vẫn ra sức diễn làm sao cho nhìn thật yếu đuối.
Phó thần:”nếu hoàng thượng không sao thì thần xin cáo lui” rồi lạnh lùng quay đầu ra ngoài.
Sau khi bóng của phó thần đã khuất thì nguyệt cửu mới giám thở dài.
--------------------------------
Những ngày sau đó, gian thần Thái Phó Quả Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nhiem-vu-cuu-cuu-cong-luoc-thoi-nao/1798199/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.