Sau khi cô lấy bộ bàn ghế ra làm gương, đám bạn học trong lớp không ai dám tới gây phiền toái cho cô nữa.
Hiệu suất làm việc của trường cũng rất tốt, cô về lớp tầm 5 phút đã có người đem tới cho cô bộ bàn ghế mới.
Giáo viên chủ nhiệm thấy cô cũng thay đổi sắc mặt, lớn tiếng cảnh cáo cả lớp không được gây chuyện với cô.
Trở về nhà, cô liền thả ra chiếc camera mini tự động, cái này cô có được ở thế giới khoa học, nó có chức năng ghi hình lẫn thu âm rất tốt, còn có thể ẩn mình lẫn tránh mối nguy hại.
Thả tầm 5 cái, cô quay lại phòng định đi ngủ, nhưng mẹ cô Kiều Trân liền lên tiếng: "Lo mà đi nấu ăn đi, cả nhà đói meo cả rồi, em trai ngươi cũng sắp về rồi, đừng để nó đói bụng."
"Vâng." Bạch Nguyệt quay lưng lại với Kiều Trân, nên bà ta không thấy được nụ cười tinh quái của cô.
Cô vừa vào bếp chưa được 5ph thì đã cả nhà đã nghe tiếng nổ lớn, Kiều Trân tức giận chạy xuống bếp.
"Mày đây là cố ý phá nhà đúng không, tao sẽ đánh mày chết."
"Mẹ đừng đánh con mà, con xin lỗi."
Kiều Trân cầm cán chổi không ngừng đánh lên người cô, Bạch Nguyệt không kháng cự chỉ luôn miệng xin tha.
Thấy đã thu đủ chứng cứ, cô liền vừa khóc vừa chạy ra khỏi nhà, đằng sau bà ta vẫn tức giận quát theo: "Mày nhắm chạy được thì chạy luôn đi, mày mà trở về tao sẽ đánh gãy chân mày, đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nguoc-tra-nam/3320130/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.