Cố Hàn hắn biết Cố Trạch Dương có thể giúp hắn, dù sao Cố Trạch Dương cũng nợ ba hắn một ân tình, lúc nhỏ ba hắn đã cứu Cố Trạch Dương một mạng, có lẽ lần này hắn nghĩ Cố Trạch Dương sẽ chịu giúp đỡ hắn.
" Chuyện của công ty con, theo ta biết con đây là đắc tội người ta, con muốn ta giúp thế nào được"
" Chú không thể nói như vậy được, dù gì chú cũng nợ ân tình của ba con, con biết chú có thể giúp được con mà"
Nghe Cố Hàn muốn lôi chuyện xưa ra kể, Cố Trạch Dương híp mắt cười lạnh:" Ân tình, ba con không kể cho con nghe vì sao năm đó ta xém mất mạng à?"
" Ý chú là sao?"
" Nếu năm đó không phải vì con ham chơi té xuống hồ nước sâu trong vườn, lúc ta đem con lên con lại không biết điều đạp ta xuống nước, ba con phát hiện kịp thời mới kéo ta lên, ba con sợ con sẽ bị bà nội phạt nên không nói sự thật, bây giờ con lại muốn lấy chuyện đó ra kéo ân tình với ta"
" Nhưng ba con vẫn là có cứu chú..."
Cố Trạch lạnh mặt nhìn Cố Hàn đang cố gắng biện bạch cho bản thân hắn ta, hắn liền nói:" Cháu nên nhớ lúc đó ta chỉ mới mười tuổi,ta đã nghĩ cháu sẽ khác với ba cháu nhưng ta đã lầm, nếu lúc đó ta chết cháu nghĩ ba cháu và cháu sẽ còn yên ổn để sống tiếp không, tốt nhất là cháu đừng tớ tìm ta nữa"
Cố Trạch Dương lên lại trên xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nguoc-tra-nam/2835540/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.