Cố Trạch Dương sắc mặt trầm xuống, Bạch Nguyệt nhìn người kia, người này cô biết chính là Phong Vũ.
Nhìn Phong Vũ đôi mắt có chút thâm đen mệt mỏi, cô cũng hiểu công việc nhiều đến mức nào.
Nên thời gian vừa rồi cô không thể ăn bánh kem ở tiệm Phong Vũ nữa, nguyên nhân chính là đang bị Cố Trạch Dương ép ở đây làm việc thay hắn.
"Thời gian nghĩ ngơi của ngươi cũng đã hết, quay lại làm việc có vấn đề gì sao?"
"Nó sẽ không có vấn đề, nếu công việc của cậu lại giao luôn cho ta, cậu có biết cả mấy tháng nay ta vẫn chưa được ngủ ngon giấc nào không hả?"
"Ngươi làm việc chậm chạp không thể trách ta được"
Phong Vũ như muốn hộc máu với mức đột vô sỉ của Cố Trạch Dương, Bạch Nguyệt đưa mắt nhìn hai người im lặng không lên tiếng.
Trợ lý Doãn đã quá quen với cảnh này, đặt đồ ăn và nước trái cây lên bàn liền trở lại phòng làm việc của mình.
"Đừng để ý hắn ta, em mau ăn đi"
"Đây là...tôi nói cậu vậy mà trâu già thích gặm cỏ non, lúc trước còn lườm tôi, bây giờ thì sao!"Phong Vũ châm chọc nói.
"Trâu già gặm cỏ non! Cũng không sai"Bạch Nguyệt mắt hơi chớp hài hước nở nụ cười nhìn Cố Trạch Dương.
"Ngươi nói thêm lời nào nữa, thì công việc còn lại của ta, giao hết cho ngươi làm"
Cố Trạch Dương vốn chẳng để ý lời Phong Vũ nói, nhưng Bạch Nguyệt thì khác, đây là cô đang chê hắn già.
Phong Vũ nghe lời uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nguoc-tra-nam/2835532/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.