Lời nói của Tần thiếu gia thực sự có trọng lượng, ai bảo trong giới hào môn của thành phố, nhà họ Tần lại là gia tộc có quyền lên tiếng nhất kia chứ.
Mà trong tương lai gần, không nghi ngờ gì việc Tần Thương sẽ trở thành người thừa kế xuất sắc và cũng là duy nhất của Tần gia, mọi người nịnh nọt cậu còn không kịp, sao còn muốn làm trái ý cậu đây.
Lã Vân Nhi và Lạc Đại Hòa tự nhiên cũng hiểu ra điều này.
Lạc Đại Hòa biết Tần Thương đang ra mặt chống lưng cho Lạc Lạc, thế nên ông ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Lạc Hiểu Khuê sau đó cắn răng nhận sai.
“Tần thiếu, việc này đúng thực là do lỗi của Hiểu Khuê, mà Lạc Lạc cũng là con gái của tôi, thế nên mong Tần thiếu để Hiểu Khuê xin lỗi em gái nó được không?”
Lạc Đại Hòa đang tự tìm cho mình một nấc thang đi xuống, chỉ có điều Tần thương lại chẳng muốn dông dài cùng ông ta làm gì cho mất thời gian.
“Không cần, các người mau chóng rời khỏi đây đi.”
Tần Thiếu gia xưa nay chưa biết chữ đối xử nhẹ nhàng với người khác như thế nào, thế nên Lạc Đại Hòa lập tức bị bảo vệ mời ra ngoài trong ánh mắt cười nhạo của rất nhiều người.
Các vị khách thầm tặc lưỡi, đây không phải bữa tiệc của Tần gia nhưng Tần Thương lại hoàn toàn có quyền lên tiếng, bởi vì Minh gia đang dựa vào Tần gia để làm ăn, cái cây cổ thụ này muốn Lạc gia ngã mà Lạc gia còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nghich-tap-cua-nu-phu/2589815/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.