Cẩm Ngân biến sắc, trầm giọng quát:
- Ngươi tu hành là công pháp gì!?
Nguyên Phục cười khẩy, nói:
- Công pháp gì ư? Sư đệ ta đâu có ngu mà nói ra. Bây giờ hai vị có hai lựa chọn, một là ngoan ngoãn cút khỏi đây. Hai là cùng ta một trận tử chiến!
Nói xong, bên thân xuất hiện thêm một loạt pháp bảo, nào là Khốn Thiên Thằng, Tản Thiên Tiễn, Long Châu, bảo giáp… Hào quang từ mấy món pháp bảo tỏa sáng khắp một vùng.
Cẩm Ngân cùng Cẩm Vân đều là đệ tử đại phái nhưng thân gia so Nguyên Phục cũng không thể nào sánh bằng. Bọn họ từng chứng kiến qua uy lực của đám pháp bảo kia, trong bụng vừa giận lại vừa sợ. Nếu quả thực đôi bên đánh nhau, phần thắng hai người còn chưa tới bốn thành.
Cẩm Ngân hừ lạnh, phất tay áo một cái rồi quay phắt đi, nghiến răng nói:
- Quả thực là nuôi ong tay áo. Ta cất công dẫn tiến ngươi tu hành, nay lại lấy oán báo ơn. Thù này ta nhớ kỹ rồi!
Nói dứt câu dẫm chân đằng không bay đi mất, cực kỳ dứt khoát. Cẩm Vân oán giận nhìn Nguyên Phục một cái, không nói lời nào. Đoạn cũng quay người bỏ đi.
Đợi bóng hai người khuất hẳn sau tầng mây, Nguyên Phục mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, nghĩ bụng:
“Cục đờm trong cổ nay cuối cùng cũng nhổ ra được, chỉ không biết sau này phải làm sao sinh tồn. Ma Đạo sẽ không dễ dàng bỏ qua như thế.”
Nghĩ tới đây hắn lại lắc đầu tự nhủ:
“Nếu ta làm theo lời Cẩm Vân, có khi được Ma Cốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/439144/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.