Hệ thống này, ta không cần!
—
Nguyên Phục chạy một mạch từ Luyện Ngục Phong Bạo về thẳng trung tâm Hỏa Vân Đài. Chỉ thấy nơi đây bày biện một cái đài cao, xung quanh bốn góc dựng lên bốn toà tượng đá uy nghi hùng vĩ.
Ở đây không có binh lính canh gác như trong tưởng tượng. Thay vào đó, khi hắn bước lên đài cảm giác như có như không một rào chắn vô hình chắn ngay trước mặt. Nhưng Nguyên Phục chỉ bị cản trở một chút là thôi, thân hình tiếp tục bước chậm rãi vào trong.
Bất chợt có luồng áp lực vô hình không biết từ đâu đột nhiên truyền tới, Nguyên Phục dường như nhận ra áp lực này có chút quen thuộc, không khỏi rùng mình, bất giác hét toáng lên:
- Mẹ nó! Lại là truyền tống trận.
Tiếng quát vừa dứt, thân hình hắn vụt một cái liền biến mất tại chỗ.
Nguyên Phục đầu váng mắt hoa, cảm giác như say tàu xe một lần nữa truyền tới, khiến hắn giận không biết để đâu cho hết. Mẹ nó, đám cẩu quan này bày truyền tống trận ít nhất phải ghi biển thông báo một tiếng cho người khác chuẩn bị. Đây đằng này làm phát đột ngột như thế, không say xe mới là lạ.
Nôn khan một hồi, cuối cùng hắn mới đưa mắt đánh giá hoàn cảnh xung quanh. Nơi này là một tòa sảnh đường hoa lệ. Nguyên Phục còn chưa kịp xem đây là đâu thì bên ngoài cửa có tiếng bước chân truyền vào.
Tiếp theo đó, có ba người mặc quan phục đồng thời tiến tới. Chỉ thấy, ba người nọ trên tay đều nâng lấy đồ vật. Hai bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/439126/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.