Hệ thống này, ta không cần!
—
Nguyên Phục bước vào trận pháp, khung cảnh trong này kỳ dị tới lạ thường. Đưa mắt nhìn xung quanh, khi xác định không có cạm bẫy gì, hắn mới dạo thử một lượt.
Đi dọc con phố đẫy rẫy đồ ăn bày biện hai bên, Nguyên Phục càng cảm giác có gì đó là lạ. Tựa như mọi thứ đều là ảo, nhưng cũng đều là thực. Thức ăn xếp trên giá gỗ, phát ra mùi thơm mê người. Khiến bụng hắn kêu réo lên, tưởng chừng như đã nhịn đói từ rất rất lâu rồi.
Giây lát đang nghi hoặc thời điểm, Nguyên Phục bỗng thấy từ xa xa có bóng người. Không do dự, hắn vội chạy đến xem xem. Thì ngạc nhiên thay, người kia không phải Quỳnh Nga tiên tử thì là ai?
Chỉ thấy. nàng ta bây giờ đang ngồi ở quầy ăn, trước mặt là một đống đĩa thức ăn to tướng. Quỳnh Nga dùng tay, không ngừng bốc lấy đồ ăn cho vào trong miệng, tướng ăn thô tục vô cùng. Nhai cũng không thèm nhai, nuốt cái ực xuống bụng.
Nguyên Phục thấy kỳ lạ, toan mở miệng hỏi thăm thì bất chợt thần tình trở nên nghiêm túc. Hắn cảm thấy, mình tựa hồ vừa quên đi cái gì chuyện trọng yếu, nhưng mà nghĩ như thế nào đều nghĩ không ra!
Nguyên Phục nhíu mày, nhìn về phía tướng ăn thô tục nữ nhân, luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào.
Người này là ai?
Tại sao mình lại ở đây?
Vào thời khắc này, bụng Nguyên Phục réo lên như đánh trống. Hắn cảm thấy bây giờ mình đói vô cùng, trong đầu mọi chuyện nghi ngờ đều vứt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/439108/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.