Hệ thống này, ta không cần!
—
Lại nhắc tới Nguyên Phục cùng Lý Hiền quay trở lại Thái Bình phủ. Dọc đường đi, thấy hắn không nói không rằng, Lý Hiền bèn lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm mặc, lão hỏi:
- Đại nhân có chuyện gì sao?
Nguyên Phục trầm ngâm không đáp, mãi lúc lâu sau mới hỏi ngược lại:
- Cái kia Vô Cực Kiếm, ngươi biết bao nhiêu về hắn?
Lý Hiền nói:
- Tiểu nhân chỉ biết y là trưởng tử của Vô Cực thế gia. Thiên phú tu luyện rất tốt, ngoài ra không biết gì thêm.
Nguyên Phục vuốt cằm, lại hỏi:
- Ta nghe nói Vô Cực thế gia có truyền thống kiếm tu. Ta thấy kiếm khí trên người hắn rất mờ nhạt, nếu thế cũng không đến mức gọi là thiên tài. Không biết, gã dùng là loại kiếm gì?
Lý Hiền nói:
- Nghe bảo Vô Cực Kiếm nhận truyền thừa Linh Huyễn Kiếm Pháp của Lưu Thủy Kiếm Tông. Sử chính là nhuyễn kiếm.
Nguyên Phục nghe xong bất giác giật mình. Nhuyễn Kiếm a! Thảo nào hắn cứ thấy sai sai ở điểm nào.
Như đã nói từ trước, binh khí một người sử dụng phản ánh lên tính cách của người đó. Nếu Vô Cực Kiếm sử chính là nhuyễn kiếm, có khi vừa nãy hắn từ chối lời mời cũng không phải là lựa chọn sai lầm.
Mẹ nó! Chạy được Ma Môn lại dây vào hoàng triều. Thật là tránh vỏ dưa gặp ngay vỏ dừa.
Mà thôi, chuyện cũng đã trót rồi hối hận cũng chẳng kịp.
Hai người một trước một sau chậm rãi trở về. Vừa đi, Nguyên Phục vừa phân tích tình huống. Bây giờ cốt yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/439098/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.