Hệ thống này, ta không cần!
—
Nguyên Phục không thèm để ý thái độ của gã, nhanh chóng nói:
- Trước mang lên một bàn đồ ăn, lại lựa cho ta một phòng yên tĩnh. Lát ta muốn nghỉ ngơi.
Tên tiểu nhị cười khì khì, dạ dạ mấy tiếng rồi chạy đi chuẩn bị. Giây lát sau một bàn thức ăn đã được mang lên, toàn những món Nguyên Phục chưa thấy bao giờ. Mùi hương sức mũi, hiển nhiên nguyên liệu chẳng phải phàm tục thông thường.
Quán này cũng khá đông khách, trong lúc ngồi ăn hắn có nghe ngóng tin tức xung quanh.
Hoá ra, đây là tòa Thiên Đông thành nằm ngoài rìa Đại Uy Hoàng Triều. Cái này hoàng triều Nguyên Phục từng nghe Đoạn Ngọc Tình nhắc qua, còn tưởng là phàm tục quốc gia. Nhưng không ngờ được rằng, đấy là là một nước do tu sĩ quản lý. Phân cấp bậc theo chế độ phong kiến cổ xưa. Hơn nữa, theo những lời người xung quanh đàm luận, Đại Uy Hoàng Triều thế lực là một trong cửu phái nổi danh nhất.
Nghe tới đây, Nguyên Phục không khỏi giật mình, trước nay hắn bôn tẩu ở võ lâm phàm tục chưa bao giờ nghe người ta nhắc tới cái này Hoàng Triều. Nay bước vào tu chân giới mới mở mang được tầm mắt, quả nhiên thực lực cách biệt hạn chế người ta tầm nhìn.
Bây giờ tiện đang rảnh rỗi không có gì làm, Nguyên Phục nảy ra ý định tham quan một phen. Nghĩ thế, hắn rót một ly linh tửu, cầm qua mời nhóm người đang đàm luận kia, lễ phép nói:
- Thiên hạ rộng lớn, gặp được nhau chính là có duyên. Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/439084/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.