Hệ thống này, ta không cần!
---
Năm người đọc xong hồ sơ, Lâm Tầm nói:
- Lý lịch ba nữ tử này xuất phát từ Ngục Tháp ắt không phải vấn đề mấu chốt. Bất quá cũng phải dò xét một phen, nay ta gửi một phong thư cho đệ tử canh giữ nơi đó. Trong lúc đợi hồi âm, chúng ta nên xem xét hai cỗ thi thể để có thêm manh mối.
Nói rồi lấy trong ngực ra một lá bùa chú, gã bấm niệm pháp quyết rồi quẳng lên không trung. Giây lát tấm bùa ấy hóa thành một đạo hào quang bắn nhanh đi.
Nguyên Phục truyền âm hỏi Lưu Thải Phượng:
- Ngục Tháp là chỗ nào?
Lưu Thải Phượng nhíu mày, hỏi ngược lại:
- Đạo hữu gia nhập Ma Cốc bao lâu? Không biết Ngục Tháp?
Nguyên Phục cười khan, nói:
- Đạo hữu không biết, tại hạ ngày ngày khổ tu. Không chú ý mọi sự bên ngoài.
Lưu Thải Phượng hơi nghi hoặc, nhưng vẫn giải thích:
- Ngục Tháp là một địa phương trong Thiên Ma Cốc, chỗ này giam giữ tù binh bắt được từ Chính Phái. Bất quá bọn họ đều bị đánh tan tu vi, chỉ lưu lại một bộ Phàm thân cho Ma Đạo Lục Mạch sử dụng. Đám Kiều Gia này ắt phải bỏ một khoản phí lớn mới mua được về.
Nguyên Phục à một tiếng hiểu ra. Cũng không muốn nghĩ thêm nữa.
Cẩm Lăng hướng Lâm Tầm hỏi:
- Hai vị sư huynh tao ngộ độc thủ kia tên họ là gì? Xuất thân như thế nào? Trong nhiệm vụ lại không thấy ghi rõ, đạo hữu chỉ huy lần này phải chăng biết tới?
Lâm Tầm nói:
- Không giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/439072/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.