(Cảm tạ hai đạo hữu minhdinhkhang199 cùng LaZyHoAnGNgUyeN đề cử, Bonus thêm một chương.)
Hệ thống này, ta không cần!
—
Nguyên Phục không có Phi Chu, đành phải quốc bộ mà đi. Hai dặm đường còn lại đối với võ giả mà nói không có gì đáng ngại. Nhưng rút kinh nghiệm lần trước, hắn không còn dám nghênh ngang xuyên qua các ngọn núi, phải chọn đường vô chủ mà đi. Không may gặp cái nào Ma Tu nhìn hắn ngứa mắt, đập một chưởng là mạng này coi như toi.
Đi thêm một đoạn, cuối cùng hắn cũng tới Bố Khẩu đường. Trong lòng như trút được gánh nặng, Nguyên Phục rơm rớm nước mắt, một đường trắc trở cuối cùng cũng tới!
Hắn không do dự mà đi vào, đứng ngoài này lâu. Không cẩn thận bị đệ tử hay trưởng lão nào đi qua, thấy hắn chắn đường, chướng mắt đập một đập thì coi như hỏng. Cái âm phủ tông môn này, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Vừa bước vào, Nguyên Phục chỉ thấy trước mắt trống trơn. Phía xa xa chỉ thấy một gã tu sĩ rảnh háng không có việc gì làm, ngồi ngoáy mũi.
Hắn vội tiến lên chắp tay nói:
- Đệ tử mới nhập môn Nguyên Phục, chuyên tới đây để lấy phục sức cùng lệnh bài. Vị sư huynh này xin chiếu cố một hai.
Người kia nhìn cũng không thèm nhìn, ồm ồm nói:
- Vào trong kia tìm cái tủ gỗ rồi lấy, xong ra đây ghi tên vào danh sách là được.
Nguyên Phục dạ dạ mấy tiếng, vào bên trong đường tìm. Quả nhiên thấy một cái tủ gỗ, bên cạnh còn mấy cái tủ khác, chất liệu đều không giống nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/439067/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.