Hệ thống này, ta không cần!
—
Nguyên Phục điều khiển Phi Chu bay một vòng làm quen, mãi sau mới rời khỏi khu vực Ngoại Môn lâu. Hướng sâu trong Cốc mà bay đi, vừa mới đi được một quãng Nguyên Phục mới nhớ ra một chuyện cực kỳ quan trọng:
- Bố Khẩu đường cùng Công Pháp đường nằm ở đâu?
Mẹ nó! Lo phỉ nhổ cái này Ma Đạo tông môn, quên mất cả hỏi đường.
Không biết phương hướng, Nguyên Phục giảm tốc độ, như con ruồi bay loạn khắp nơi.
Bỗng nhiên, từ phía dưới một đạo ánh sáng bắn lên nhanh như chớp, đụng ngay vào đầu Phi Chu. Một trận lay động khiến hắn suýt thì rơi xuống.
Nguyên Phục biến đổi sắc mặt:
“Mẹ nó, có pháo phòng không!”
Hắn một mặt niệm pháp quyết ổn định thân thuyền, một mặt nhìn xuống xem phía dưới có chuyện chi. Nguyên Phục ánh mắt mới chỉ dời qua, ba đạo ánh sáng từ dưới lại bắn nhanh lên.
Bùng… Bùng… Bùng… Liên tiếp ba tiếng. Nguyên Phục rú lên một tiếng như heo kêu. Phi Chu như máy bay trúng đạn, bốc lên khói đen lao vụt xuống. Một đường nện đứt không biết bao nhiêu nhánh cây lá cây, cuối cùng hung hăng ngã chổng phao câu lên một bụi cây um tùm.
Nguyên Phục chật vật không chịu nổi, ho khan từ dưới đất bò dậy:
- Phi… a, phi… phi…
Phun ra một đống đất cát trong miệng. Nguyên Phục mới định thần xem ai đánh rơi mình xuống. Trình độ bắn pháo phòng không kiểu này, kiếp trước đi nghĩa vụ điểm đều là 10/10.
Chỉ nghe, phía xa xa có tiếng oanh minh. Hắn một bụng đầy nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/439065/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.