Lưu Ly Kinh thấy trên không trung xuất hiện hung thú, tâm thần rúng động cực kỳ. Nhưng như thế mà muốn hắn lui bước thì có chút khinh thường Đạo Tử Thông Thiên Giáo rồi!
Hỗn Độn hung thú mâu thuẫn với người đức hạnh, nương nhờ vào kẻ hung đức, tiếng kêu có thể ảnh hưởng tới thần hồn. Ăn thịt kẻ hiền thì ma lực thông thiên, nghe lời kẻ ác thì làm sự đều trái.
Lưu Ly Kinh vội giơ Ô Thiên Cơ lên trấn thủ linh đài. Chỉ thấy, y sau đó rút từ trong nhẫn trữ vật ra một kiện bửu bối. Vật ấy là một cây thước màu xám nhạt, dài ba thước năm phân, không biết nặng nhẹ ra sao, thân thước chia làm nhiều vạch nhỏ.
Có câu: "Mặc mi vô phong, như kiếm phi công." Bảo này, tên là Mặc Mi đó vậy!
Lưu Ly Kinh cầm lên pháp khí, quấy trên không trung một vòng. Tức thì ngọn thước ấy chảy ra mực đen, vẽ trên không trung từng đoạn chữ dài. Nhìn ngoài vào chẳng hiểu những chữ này có nghĩa là chi, cứ như y đang vẽ bậy vậy. Chỉ có điều, từng chữ mà Lưu Ly Kinh vẽ ra đều mang đạo vận, nối dài liên miên bất tuyệt.
Nói thì lâu chứ mọi chuyện diễn ra chỉ trong thoáng chốc, khi Lưu Ly Kinh hành động vừa dứt, Hỗn Độn đã bổ nhào tới thiệt mau. Không hề chậm trễ, y chỉ Mặc Mi thẳng xuống phía dưới, quát lớn:
- Trấn!
Tức thì, từng đoạn chữ tựa thần long uốn lượn, chia làm thành nhiều khúc. Vần trên không trung rồi bay tới cuỗm lấy Hỗn Độn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/1941363/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.