Đây lại nói về Ngũ Hòe, sáng ngày hôm sau như thường lệ kiểm binh duyệt tướng. Mãi không thấy Nguyên Phục hiện thân, trong bụng cả ngờ vội chạy vào doanh trướng xem thử. Chỉ thấy phòng ốc vắng hoe, Nguyên Phục đã đi tự bao giờ chẳng hay.
Ngũ Hòe vừa sợ vừa giận, chợt thấy trên bàn có một phong thư, kèm theo quyển trục nhỏ, cùng một cái bình ngọc phát ra ánh sáng lập lòe. Y tiến tới cầm lên xem thử, thấy phía trên ghi "Ngũ Hòe thân khải."
- Đây là thư Nguyên Phục để lại cho ta?
Cầm phong thư trên tay, Ngũ Hòe hơi nhíu mày, rồi cũng không do dự mà bóc ra đọc thử. Y không sợ Nguyên Phục thiết kế hại mình, dù sao thực lực hai người cách biệt quá lớn, kèm theo đó Nguyên Phục còn nắm giữ hắn một sợi hồn phách đâu. Muốn giết gã thì dễ lắm, không cần làm tới mức như thế này. Quả nhiên, trong thư không có gì nguy hiểm.
Chỉ thấy, thư ghi rằng:
"Tại hạ Nguyên Phục, xuất thân giang hồ lục lâm, vốn là người trong phàm tục. Không may bị huyết đạo môn nhân Cẩm gia nhìn trúng thu vào ma đạo. Trong tâm vốn chẳng ưa gì, khốn nỗi Thai Quang hồn phách nằm trong tay bọn chúng. Đã định ta một kiếp này khó thoát!
Nay quả như sở liệu, Cẩm gia hai huynh đệ vì hận ta cự tuyệt dâng hài đồng làm tế phẩm. Lấy hồn đăng trao cho Bùi Diệp, thiết kế Câu Hồn Thuật giấu trong hung trận. Nhưng ta há gì sợ bọn chúng?
Chỉ tiếc nỗi sự nghiệp chưa thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/1941356/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.