****************
Tống Ôn Trạch tới nơi, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt khẽ rùng mình.
Vì bây giờ là đầu giờ chiều, ánh nắng vẫn còn có chút bức hỏa, cảnh đám người trước mặt hiện thật rõ Tống Ôn Trạch.
Một đám học sinh đang vây quanh một nam một nữ, vừa chân đá tay đấm vừa chửi mắng không thương tiếc.
Nam sinh nằm dưới đất, co rúm người mặc sức để đám nam sinh kia đạp mạnh vào người, hoàn toàn đã mất đi ý thức. Không cần nhìn mặt cũng biết là Hàn Dật, cậu đã ngất lịm đi rồi.
Máu me be bét mà đám nam sinh kia vẫn không dừng lại, tiếp tục tăng thêm lực.
Nhìn về phía nữ sinh kia, đang bị một nữ sinh cầm đầu túm tóc nhấc lên, khuôn mặt đã sưng vù đến nỗi còn nhận ra ngũ quan ra sao.
Xung quanh cũng có một đám nữ sinh khác, đua nhau chỉ chỉ trỏ trỏ cười nhạo.
Nhưng điểm đặc biệt là nữ sinh này không hề rên rỉ kêu đau, thậm chí là không rơi dù chỉ một giọt nước mắt.
Tống Ôn Trạch dù ở xa, vẫn cảm nhận được đôi mắt kia lạnh lùng cực điểm, như thể chuyện này thường xuyên xảy ra.
Không nhìn được nữa, hét lớn - Các em đang làm gì đó?
Đám học sinh nghe tiếng hét, lập tức quay đầu nhìn về phía Tống Ôn Trạch lao tới rồi nhanh chóng tránh ra.
Tống Ôn Trạch quỳ một chân xuống, bàn tay vươn lên vén mái tóc ướt đẫm máu che kín khuôn mặt của Hàn Dật lên.
Khuôn mặt cậu ta bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nam-phan-dien-cong-luoc-nam-chinh-/3597915/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.