Hoàng quán của Lam Ngân Hoàng
“Điếm thối, dư vị thế nào” Tinh Thần mắt tà ác bóp mồm nàng nói
“Gâu âu âu âu” Con mẫu cái bẩn thỉu này chỉ biết thè lưỡi dâm dục thở dốc
Hai mắt nàng thâm quầng, cả cơ thể rã rời nhưng vẫn không thể thoát khỏi xiềng xích
“Thật sự là một con điếm bẩn thỉu, phải huấn luyện lại mới được”
Dùng một tia thức thần xâm nhập vào hồn hải của A Ngân
“Ha ha, Lam Ngân Hoàng a Lam Ngân Hoàng, thật là nực cười”
Linh hồn A Ngân gục ngã ngước lên nhìn hắn, lần này không còn là sự ghê tởm, mà là ánh mắt thèm thuồng và sự phục tùng tuyệt đối
Tinh Thần cúi xuống nhấc cằm nàng lên
“Thế nào?” Hắn cười mỉm gian tà nói
“C..chủ nhân...th….tha cho nô tỳ đi mà….hộc hộc” A Ngân thở mệt mỏi nói
“Đi”
Rút lại tia thần thức, Tinh Thần ra lệnh, “Trở về bình thường”
Ngay lập tức A Ngân quay người rơi bịch một cái xuống đất
“Chuẩn bị quần áo rồi mau đi”
“Dạ” A Ngân cả cơ thể không còn sức nhưng vẫn phải tuân lệnh làm theo
“Ta cần thám thính tình hình trước khi thâm nhập vào Võ Hồn Điện” Tinh Thần vuốt cằm nghĩ
Không cần điệu cao, đi bộ đến thành lân cận là được rồi, đỡ bị tai mắt nhòm ngó, dù sao mấy con xe của hắn cũng quá lạ đời và nổi, nếu bị rò rỉ thông tin đến tai Võ Hồn Điện, một trận truy sát là không thể tránh khỏi
Sau một hồi sửa sang, A Ngân diện một bộ quần áo màu xanh đến trước mặt hắn
Hai chân đi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-meo-den/1600621/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.