Ngay khi Tử Lăng Khuynh vừa rời khỏi không gian hệ thống, một bóng người vừa lúc xuất hiện. Tiểu Lu đang nằm cuộn mình một góc nhìn thấy liền bật dậy cung kính "Chủ thần!!" " Ở vị diện tiếp theo ngươi theo sau cô ấy chặt một chút, hắn ta vẫn bám theo Tử Lăng Khuynh...Tốt nhất là cảnh giác với bất kì nam nhân nào thân thiết với cô ấy. Ta phải đi dưỡng thương trong một thời gian dài. Mọi việc đều giao cho ngươi" " Chủ thần...người bị thương? " " Cấm thuật hắc ám của cô ấy gây nên." " Nhưng chủ thần, linh hồn lực của người mạnh như vậy, vả lại, Cấm thuật hắc ám tuy mạnh nhưng tuyệt đối không thể thương tổn tới người." "Ngươi quên là cái mảnh linh hồn thứ 49 kia bị trống. Với lại, ta phân tách linh hồn, một nửa chi phối cơ thể của Diệc Thế Tu, một nửa chi phối Viêm Hạo Thiên còn gì. " " Hảo..chủ thần, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ thật tốt!!" *** Tử Lăng Khuynh nhíu mày mở mắt..đập vào mắt nàng là khung cảnh hết sức xa hoa tráng lệ Thân thể này đang nằm trên một chiếc giường vừa theo khuynh hướng cổ đại, là mang hơi thở của hiện đại. Hơn nữa, nó còn làm bằng thứ gì đó vô cùng kì lạ...trắng noãn, giống như là mây? " Tiểu Lu..mau cho ta tiếp thu kí ức!!" Tử Lăng Khuynh vừa nói xong thì trước mặt đột nhiên 'bùm' 1 tiếng xuất hiện con hắc miêu trên đầu đeo kính đen Tiểu hắc miêu ngoe nguẩy đuôi lượn vòng vòng quay người nàng "..." Tử Lăng Khuynh vươn tay túm đuôi nó vứt xuống trước mặt, ánh mắt hết sức hài hước liếc con mèo đã đen sì sì lại còn đeo thêm quả kính đen trên đầu nhìn lại càng ngộ nghĩnh Tiểu Lu kêu một tiếng bất mãn, mắt nó lườm Tử Lăng Khuynh không chút thương tiếc "Bổn bảo bảo thân thể vô giá, sao ngươi có thể cầm đuôi ta như thế? Phi lễ, phi lễ... tổn hại long thể của ta đáng bị trừng phạt" Tiểu Lu lớn mật bay lên đập vào vai Tử Lăng Khuynh một cái mà không biết mình sắp toi đến nơi rồi Nàng cười tươi tắn như nắng mai nhìn con mèo nhỏ đang đắc chí liếm móng vuốt trước mặt. Bất chợt, tay vung mạnh lên không khí đập rầm một tiếng xuống chiếc bàn gỗ ngay cạnh con mèo đang ngồi khiến chiếc bàn lung lay xuất hiện một vết nứt nhỏ Tiểu Lu nuốt nước bọt cái ực, nó len lén nhìn sang vết nứt trên bàn hoang mang tột độ. Tử Lăng Khuynh nhè nhè thổi bàn tay vừa đập bàn rồi túm lấy cổ nó chọc ghẹo nó đến xù cả lông, lông đen đen đều rơi lả tả Một lúc sau Tiểu Lu đáng thương cuộn mình nhìn đám lông nhỏ xinh của mình dưới đất khóc không ra nước mắt...đúng là đồ kí chủ bạo lực, nó không phục, nó không phục... " Được rồi, có cho ta tiếp thu kí ức không đây? Muốn ăn đánh tiếp?" "..." Không dám thưa tổ cô cô Tiểu Lu vừa nói xong thì một lượng lớn kí ức ập vào đầu nàng.... Thế giới này là một thế giới phép thuật, nguyên chủ tên là Jocasta Stephen- là công chúa nhỏ tuổi nhất của đế quốc Devlin. Năm nay vừa tròn 7 tuổi. Đế quốc Devlin hùng mạnh được cai trị bởi hoàng đế Adonis Stephen cũng là cha của nguyên chủ. Adonis Stephen mới chỉ 25 tuổi nhưng hắn đã có nguyên 1 dàn hậu cung 3000 giai lệ và hơn chục hoàng tử công chúa. Đáng tiếc Adonis lại rất máu lạnh, chỉ cần hắn không vui một chút thì lập tức lấy phi tử của mình ra làm trò đùa tới chết. Các hoàng tử công chúa đương nhiên cũng phải chịu chung số phận với đám phi tử đó. Đặc biệt, các hoàng tử công chúa ngay khi vừa sinh ra đã bị mang đến một chỗ khác, cho tới khi 3 tuổi mới được quay trở lại hoàng cung và không biết mẫu phi của mình là ai Đến năm 5 tuổi thì tất cả những đứa trẻ hoàng thất bao gồm cả hoàng tử và công chúa đều phải đến Học Viện Hoàng Gia kiểm tra ma pháp để được dạy dỗ trở thành 1 chiến binh bảo vệ Đế quốc Đáng tiếc, Jocasta Stephen lại chính là một phế vật vô dụng. Ở đây người mạnh chính là người có quyền, kẻ yếu chỉ có thể bị ức hiếp đến chết... cường giả vi tôn. Jocasta Stephen bị đám hoàng tử công chúa ngày ngày ăn hiếp nhưng không hiểu sao Adonis Stephen lại có vẻ yêu quý Jocasta Stephen nên đã để nguyên chủ ở lại trong căn phòng sang trọng này chứ không bị đuổi xuống nhà chứa củi như mọi công chúa hoàng tử khác phải chịu Tuy nhiên, đến cuối cùng Jocasta Stephen vẫn bị giết chết một cách thảm hại bởi đám công chúa hoàng tử vẫn hay ăn hiếp cô bé Nguyện vọng của cô bé chỉ có một. Đó chính là nhất định phải sống sót, không thể chết và tìm ra mẫu phi của mình Tử Lăng Khuynh tặc lưỡi...nhiệm vụ này có phải là quá đơn giản hay không? Có chút bất thường!! Tiểu Lu dường như đoán ra được trong đầu nàng nghĩ cái gì liền nhanh nhảu vẫy đuôi nói " Là do bổn hệ thống thấy thế giới trước cô làm nhiệm vụ vất vả nên đưa cô đến thế giới này đơn giản hơn một chút. Sao nào, cảm động không? Cảm động chưa nào? Thấy ta có tốt không chứ. Đúng là hệ thống tốt nhất vũ trụ" Tử Lăng Khuynh "..." " Đơn giản cái con khỉ ấy, bản thân nguyên chủ là một phế vật, thế giới này lại là thế giới phép thuật, ngươi bảo ta làm sao đối đầu đám quái vật đó được? Không được..Ta muốn kiện ngươi..." " Khuynh Khuynh a~ Ta biết ngươi rất giỏi, rất giỏi, vô cùng giỏi. Ngươi có thể mà. Đám người này có là gì với ngươi chứ..." Tiểu Lu tuy nói thế nhưng thực sự trong đầu nó lúc này đang cười thầm.. Cho cô chết, ai bảo dám bắt nạt nó, nó thù dai lắm đấy nhé... " Ngươi nghĩ ta tay không tấc sắt có đánh nổi đám người suốt ngày bùm bùm chíu chíu ma pháp đó không? Muốn hại chết ta à? Lão nương còn chưa có muốn chết. Vẫn muốn sống an nhiên thêm mấy chục năm nữa.." Tử Lăng Khuynh nhất quyết không chịu rời giường mà bắt Tiểu Lu phải đổi thế giới. Nàng cảm nhận được ở thế giới này cô sẽ gặp thứ gì đó rắc rối Tiểu Lu gần như là dùng 10 phần công lực để khuyên bảo cô nhưng không ăn thua. Tử Lăng Khuynh vẫn ôm gối không chịu dậy. Tiểu Lu khóc ròng, nó biết kí chủ nhà nó cứng đầu, cô đã không thích thì có đâm chết cũng không chịu thay đổi. Nó khổ quá mà!! " Khuynh Khuynh a, cô đi làm nhiệm vụ đi, tôi không đổi được thế giới khác cho cô đâu..cô làm nhiệm vụ ở thế giới này, tôi cho cô gấp 2 lần tích phân, à không không..gấp 3 lần.." " Không làm!!" Nàng nằm bò lên giường vắt chân chữ ngũ nhìn con mèo nhỏ cuống đến điên luôn rồi..ánh mắt hứng thú muốn trêu chọc nó " Không làm sao? Vậy..vậy cho cô thêm một chiếc khiên bảo vệ khỏi nguy hiểm được không?" Tiểu Lu gần như khóc đến nơi khi nói ra lời này...quỹ đen của nó hôm nay đã bị bà cô này moi gần hết rồi... " Khiên bảo vệ? Là có thể giúp ta thoát khỏi mọi đòn công kích ma pháp đúng không?" " Đúng rồi, nhưng nếu ma pháp quá mạnh sẽ không có tác dụng, đồng thời chiếc khiên này chỉ có thể bảo vệ cô đúng 5 lần. Hết 5 lần sẽ trở nên vô dụng" " Haiz.. vốn dĩ chỉ muốn trêu đùa ngươi một chút nhưng không ngờ ngươi lại đưa cho ta nhiều phúc lợi tốt như vậy. Chậc..cái này thì càng không thể không làm rồi..." Tử Lăng Khuynh xoa xoa đầu ngồi dậy lười biếng nói. Tiểu Lu vừa nghe thấy, mặt đã dài ra nhăn lại, nó muốn nhảy lên cào cái người lừa đảo trẻ con này nhưng mà không dám, đám lông đẹp đẽ của nó không cho phép " Hứ...đồ lươn lẹo, ta sẽ không đưa ngươi đồ nữa.." " Hửm?." Nàng quay lại cười nhìn nó.Tiểu Lu nuốt nước bọt vẫy vẫy đuôi bán manh. " Không..không có gì..." Tử Lăng Khuynh bước lại chỗ bàn trang điểm ở góc phòng... Trước tiên cứ phải nhìn xem khuôn mặt này như thế nào đã...nàng vừa ngồi xuống nhìn vào gương thì hơi bất ngờ chút Cô bé Jocasta có một khuôn mặt đẹp tựa thiên thần, gương mặt nhỏ trắng nõn như có thể búng ra sữa. Đôi mắt to tròn màu xanh dương, đôi môi nhỏ đỏ hồng. Đặc biệt, mái tóc cô bé vàng nhạt dài ngang hông như những sợi nắng ban mai. Đúng chuẩn một tiểu lolita dễ thương. Không đúng...Cô ấy là con lai..Con lai Trung Âu..Có nét đẹp cổ điển của phụ nữ Trung Đông nhưng cũng có cái quyến rũ của người phương Tây Cha cô bé là người phương Tây chính gốc, vậy..mẹ cô bé là người Trung Đông? Tử Lăng Khuynh lục lại trí nhớ của Jocasta.... Cha cô bé Adonis không gọi cô bé là Jocasta mà là Ninh Nguyệt..Nguyệt nhi... Chuyện này chắc chắn liên quan đến mẹ của cô bé!! Nàng nhanh chóng lại tủ quần áo thay bộ đồ ngủ trên người bằng một chiếc váy có vẻ đỡ rườm rà hơn những chiếc váy công chúa khác Tử Lăng Khuynh vừa bước ra khỏi cửa thì một đám trẻ con có lớn có nhỏ ăn mặc vô cùng sang trọng bước tới chặn đường nàng. Một con nhóc mặc váy màu vàng nhạt hất hàm nhìn cô khinh miệt " Phế vật, hôm nay gan lớn bằng trời hay sao mà lại dám mặt đối mặt với bọn ta?" " Đúng đó, phế vật kia..Còn không mau quỳ xuống xin lỗi chúng ta?" Tử Lăng Khuynh nhíu mày nhìn tên nhóc vừa lấy tay chỉ thẳng mặt nàng mà hét.. Tên đó theo như trí nhớ nguyên chủ chính là Dieter Stephen anh trai của nguyên chủ. Còn con nhóc vừa nói kia là Vera Stephen chị gái của nguyên chủ, hai bọn họ đều hơn nguyên chủ 4 tuổi Cả hai đứa nhóc này đều có mắt màu hổ phách, khuôn mặt có nhiều điểm giống nhau.Có thể chúng chính là cùng một mẹ sinh ra Vera thấy nàng không nói gì, bỏ lơ bọn chúng, còn dùng ánh mắt dò xét nhìn liền tức giận vươn tay muốn tát nàng Tử Lăng Khuynh tức thì tóm lấy tay nó ghìm chặt, ánh mắt hờ hững liếc qua đám đằng sau " Từ giờ tránh xa ta ra chút, nếu không ta không chắc sẽ làm gì các người đâu" Vera bị ghìm tay đến phát đau. Rõ ràng nhìn có vẻ lực tay của nàng không lớn nhưng chỉ khi bị ghìm lại mới biết nó mạnh đến cỡ nào. "Còn đứng đấy làm gì, mau lại giúp ta.." Dieter nghe tiếng gào của Vera liền hoàn hồn, cậu nhóc phất tay đám trẻ phía sau tiến lên vây xung quanh Tử Lăng Khuynh..ý đồ chính là muốn đánh hội đồng nàng Đám cận vệ và người hầu rõ ràng nhìn thấy nhưng không dám nói bất cứ thứ gì, chỉ làm lơ, mắt điếc tai ngơ quay đi chỗ khác. Đùa sao, chuyện của công chúa hoàng tử làm sao bọn họ dám can thiệp. . Vera cười gằn " Jocasta, khôn hồn thì mau buông ta ra, nếu không bọn họ sẽ đánh chết ngươi. Không ai thèm quản đến cái chết của một phế vật như ngươi đâu. Nào, bây giờ quỳ xuống liếm giày cho ta, ta sẽ nể tình mà chỉ đánh ngươi vài cái, bỏ qua sự vô lễ của ngươi lúc nãy " Từ đằng xa, một người đàn ông khoác áo choàng đỏ rực như lửa có mái tóc vàng màu nắng giống Tử Lăng Khuynh cùng một nam nhân quần áo chỉnh tề, bên hông đeo thanh kiếm sáng loáng đứng nhìn đám người đang vây xung quanh nàng " Bệ hạ, có cần thần ra giúp công chúa Jocasta? " " Kelsey không cần. Con bé hôm nay rất khác, để ta xem một chút.." " Vâng thưa bệ hạ" Adonis híp mắt nhìn Tử Lăng Khuynh đang dùng tay chân múa may linh tinh, tung lộn người lên không tránh ma pháp nhưng lại quật ngã được đám công chúa hoàng tử vây xung quanh Nàng nắm lấy cằm của Vera, nhìn sâu vào đôi mắt màu hổ phách ấy khẽ nói nhỏ " Trước đây không đánh các người vì không muốn chấp nhất với một lũ trẻ con. Nhưng hôm nay thì không như vậy nữa. Đến người nào, ta đánh người đó. Tốt nhất thông minh chút đừng có đến tìm ta gây phiền phức. Sẽ không nhẹ như hôm nay đâu" Vera, Dieter và đám trẻ run sợ bò dậy, ánh mắt nhìn Tử Lăng Khuynh càng ngày càng cổ quái. Tâm lý của con người chính là như vậy, thích bắt nạt kẻ yếu và run sợ trước cái mạnh. Đám nhóc định bỏ chạy nhưng chợt người hầu và cận vệ đứng xung quanh đều đồng loạt quỳ xuống, bọn trẻ cũng giật mình quỳ xuống theo " Tham kiến bệ hạ, ánh sáng chỉ đường của Devlin, đấng tối cao của Devlin" " Được rồi, đứng lên đi " Tử Lăng Khuynh biểu cảm hờ hững trên mặt không hề thay đổi, nàng khoanh tay đứng nhìn Adonis đang tiến dần lại phía mình Đám người Vera đều trợn tròn mắt kinh hoàng nhìn Tử Lăng Khuynh... Trong đầu bọn họ đều có cùng một suy nghĩ là Jocasta điên rồi. Dám dùng ánh mắt ấy nhìn bệ hạ là muốn bị móc mắt ra sao? Kẻo bệ hạ lại giận lây sang bọn chúng thì chỉ có đường chết Thế nhưng trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của đám trẻ. Adonis ngồi xổm xuống lấy tay vuốt tóc cô hết sức nhu hoà " Ninh Nguyệt, tại sao con thấy ta lại không chào?" nàng lắc lắc đầu né cái tay đang làm loạn trên đầu mình của hắn ra, Tử Lăng Khuynh không thích bị xoa đầu nên hơi nhíu mày khó chịu Xung quanh lại được một lần nữa hút khí lạnh, tất cả đều chỉ sợ Adonis tức giận. Nhưng kì lạ thay, hắn vẫn mỉm cười bỏ tay ra khỏi đầu nàng chứ không hề mất kiên nhẫn Tử Lăng Khuynh quan sát kĩ Adonis. Nam nhân này có đôi mắt phượng màu xanh dương sâu thẳm, sống mũi cao, đôi môi mỏng bạc tình, mái tóc vàng màu nắng buộc lỏng ở sau đầu càng thêm phần quyến rũ Jocasta rất giống Adonis, chỉ có cô bé còn mang chút bí ẩn cổ điển của phương Đông mà thôi. Adonis thấy nhóc con lớn mật đang chăm chú nhìn mình không hiểu sao hắn bỗng muốn bế nàng lên ôm vào lòng cưng chiều. Trước đây Adonis xác thực có yêu thích Jocasta nhưng không phải đến mức có cảm giác ấy như bây giờ Xung quanh im lặng đến đáng sợ. Thậm chí có thể nghe rõ tiếng hít thở cẩn trọng của đám người đang một mực lo lắng cho tính mạng của mình. Adonis cười xoà một tiếng rồi đứng dậy cùng kị sĩ Kelsey của mình đi về hướng cung điện chính Đám người Vera bây giờ mới thở phào một hơi, ánh mắt nhìn Tử Lăng Khuynh như gặp quỷ, bọn chúng nhanh chân chạy mất không còn bóng dáng Tử Lăng Khuynh tặc lưỡi khó hiểu. Tên hoàng đế này có bệnh sao? Người gì đâu kì lạ. Nàng tiếp tục sải bước đi tham quan các kiểu, vừa đi vừa cầm bánh do Tiểu Lu cung cấp ăn ngon lành.. Xem ra, kiến trúc ở đây được xây dựng theo kiểu thời Trung cổ..Rất đẹp, cung điện đền đài đều chạm khắc tinh xảo uy nghi. Bất cứ thứ gì trong cung điện đều là những thứ trân quý nhất. Cây cỏ hoa lá cũng đều vô cùng kì lạ. Đây là một thế giới có phép thuật hay chính xác hơn còn gọi là ma pháp. Cho nên tiền tệ căn bản ở đây là thạch ma pháp được đúc kết từ ma pháp của ma pháp sư Mỗi một người dân khi sinh ra đều đã có ma pháp của riêng mình nhưng chỉ đến năm 5 tuổi thì mới có thể thấy được rõ. Người nào không có ma pháp chính là một phế vật chỉ có thể đi làm công cho ma pháp sư để nhận thạch ma pháp Ma pháp ở thế giới này chia làm 5 hệ chính đó là hệ thủy, hệ mộc, hệ hoả, hệ kim, hệ thổ. Còn hệ băng, phong và lôi là đặc biệt quý hiếm. Hệ ánh sáng và hệ hắc ám chính là chỉ có trong truyền thuyết mà thôi Không chỉ có vậy, còn có các lĩnh vực khác như pha chế, thần chú.... Vũ khí cũng có rất nhiều loại nhưng mỗi loại vũ khí sẽ tự chọn chủ nhân thích hợp nhất cho mình. Đặc biệt ở đây không chỉ đi bằng xe ngựa mà còn đi bằng chổi hoặc thảm bay. Nhưng đi bằng xe ngựa đa phần đều chỉ là con của các vương tôn quý tộc muốn khoe mẽ mà thôi Tử Lăng Khuynh lê thân thể bé tí trèo lên tháp cao trong vườn hoa, nàng đưa mắt quan sát xung quanh..phải nói là vô cùng tráng lệ. Devlin dưới sự cai quản của đế chế Stephen phát triên rất thịnh vượng đặc biệt là vào thời của Adonis. Tuy rằng hắn máu lạnh nhưng hắn lại rất giỏi, người dân đều tôn sùng hằn. Mà quên nữa, lúc nãy Tiểu Lu có cho nàng ít thông tin về khí vận tử của thế giới này. Tuy rằng nhiệm vụ không hề liên quan đến khí vận tử nhưng nàng vẫn có chút muốn biết Khí vận tử ở đây là nữ - Erica Robert là con gái của công tước Robert. Cô ấy sở hữu ma pháp hệ thủy và hệ kim, cũng được coi là xuất chúng trong đám người cùng tuổi. Erica và công tử nhà bá tước Wlilliam kết thành 1 đôi trải qua rất nhiều sóng gió chia rẽ cuối cùng cũng đến được với nhau. Happy Endding Vốn dĩ chẳng liên quan gì đến Tử Lăng Khuynh nhưng khi nghe đến tên Erica trong người có chút khó chịu không muốn dính tới. Rốt cuộc là vì sao? Mà thôi mặc kệ đi. Thế giới phép thuật, ta tới đây!! P/s : [vì có một số bạn khuyên Thiên là ở thế giới hiện đại nên thay từ ' nàng' thành từ 'cô' cho phù hợp. Cho nên ở chap này Thiên thử viết bằng từ 'cô' xem sao. Nếu bạn nào thấy không thích cách xưng hô này thì có thể nói với Thiên, Thiên sẽ xem xét và sửa lại nhé!! :3 :3 ]
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]