Thẩm Kiều Kiều mang một bộ tức giận theo Thẩm Khác về đến Thẩm phủ.. Mấy thê thiếp của Thẩm Khác thấy mặt cô ta cau có đều len lén mà tránh đi. Mấy năm nay bị Thẩm Kiều Kiều dạy dỗ thì ít nhiều cũng co vòi lại, không dám nghênh ngang mà chọc giận cô ta nữa.
Về đến phòng, Thẩm Kiều Kiều lăn mình xuống giường, một tay đặt lên trán suy tư..
Chẳng biết cô nghĩ ra cái gì mà khoé môi cong lên cười nhẹ, ánh mắt bỗng dưng sắc bén như gươm đao..
Thẩm Kiều Kiều bật dậy, cúi xuống gầm giường lôi lên chiếc hòm gỗ vô cùng tinh xảo mở ra.. bên trong là một bộ y phục dạ hành, chiếc áo choàng đen cùng chiếc mặt nạ quỷ yêu dị... khoác tất cả lên người, cô như biến thành 1 con người khác... đen tối, nguy hiểm hơn.
Thẩm Kiều Kiều phi thân ra ngoài cửa sổ chỉ để lại tàn ảnh thoáng qua.. mà nơi hướng đến chính là Vô Vị Cư... nhã lâu vô cùng nổi tiếng, là nơi ăn chơi của các quan lại quý tộc.. hội tụ đủ các thể loại nhân vật lớn bé.
Ai có thể ngờ chủ nhân của Vô Vị Cư lại chính là một nữ tử nhỏ bé.. một nữ tử đã từng bị coi là phế vật của Thẩm phủ cơ chứ. Mọi người ai mà chẳng muốn lôi kéo thế lực Vô Vị Cư... đáng tiếc là chủ nhân của nó chưa hề ra mặt..
.
.
Thẩm Kiều Kiều từ cành cây sát cửa sổ căn phòng cao nhất nhảy vào... Một đám người ăn mặc y phục hạ nhân của Vô Vị Cư tôn kính khụy gối trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-xuyen-vuong-gia-phan-cong/1601281/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.