" Nhược Doanh, em làm cái gì vậy ? Để cho tổng giám đốc hạ lệnh hủy hợp đồng là sao ? Em có biết hiện tại nếu hủy hợp đồng thì không có công ty nào dám nhận em không hả ? " Tử Lăng Khuynh đối diện với người đại diện của mình khẽ đưa tay đỡ trán " Hoa Vân à, chị lo cái gì cơ chứ! Giải trí Ánh Sao thì ngon à ? Tưởng muốn một tay che trời sao ? " Hoa Vân nhìn nghệ sỹ duy nhất của mình cười không chút lo lắng trước mặt . Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nói " Doanh Doanh, Ánh Sao là công ty giải trí rất có tiếng nói, đằng sau lại là Mạc thị chống lưng. Nói một tay che trời cũng không quá Chỉ cần một tiếng nói của họ em sẽ bị phong sát đấy có hiểu không hả ? Em thừa biết để đi được đến bước đường như này, chúng ta đã có bao nhiêu cố gắng, sự vất vả lăn lộn từ đầu tới giờ chẳng lẽ em nỡ bỏ ? Chị biết, em không muốn nhường lại vai diễn Lãnh Cơ Uyển cho người kia, vai diễn ấy rất có tiềm năng. Nhưng tiềm năng mà em mất đi cơ hội để tiếp tục ước mơ thì có đáng không ? Hoa Vân nói không đáng nhưng thực sự trong lòng cô cũng khó chịu muốn chết Cô tận mắt chứng kiến nghệ sỹ nhà mình từng bước đi lên bằng sự nỗ lực không ngừng cố gắng Bản thân Hoa Vân cũng vậy! Cô khó khăn giành lấy tài nguyên ít ỏi mà công ty cung cấp, bồi dưỡng Nhược Doanh thành một minh tinh Nổi tiếng như hôm nay cũng đều là do nghị lực của hai người. Nhất là sự cố gắng liên tục của Nhược Doanh Không cam lòng nhường lại vai diễn thì sao ? Bọn họ làm gì để chống lại cấp trên cơ chứ ? Họ cũng chỉ là những nhân vật không đáng nhắc đến mà thôi ! Giới giải trí là vậy đấy, ngươi không có quyền, không có tiền thì phải chịu cúi đầu, bởi chỉ cần một tiếng nói của họ, ngươi có thể bị phong sát, thậm chí là bán thân tiếp kim chủ " Không đáng! Nhưng đương nhiên công sức của em và chị sao có thể đổ sông đổ biển đây ? " Tử Lăng Khuynh nhìn Hoa Vân lo lắng nãy giờ cười nhẹ. Vị này là thực sự quan tâm nguyên chủ. Khó trách sau này có thể trở thành người đại diện vàng được mọi người săn đón ! Nhìn cô gái đối diện mình tùy ý như không có chuyện gì. Trong lòng Hoa Vân chợt nảy ra sự tin tưởng mà đến chính mình cũng không hiểu vì sao " Hoa Vân, chị cũng xin hủy hợp đồng đi ! Trở thành một nghệ sỹ tự do không bị bất cứ công ty nào kiềm hãm chẳng phải tốt hơn ? " " Không được ! " Vừa nghe Tử Lăng Khuynh đề nghị, Hoa Vân đã gay gắt phản đối " Em có biết tiền bồi thường lớn thế nào không hả ? Hơn nữa... bây giờ chúng ta cũng không có nhiều tiền!" " Lo cái gì chứ ? Em có tiền ! Về vấn đề này thì chị không phải suy nghĩ nhiều! " Tử Lăng Khuynh nhướn mày . Tiền không có ? Đùa chết người hả ? Anh trai tiện nghi từ khi thẻ ngân hàng của Lạc Chính Nhược Doanh bị đóng băng liền lén lút gửi tiền cho nguyên chủ Con số trong thẻ bây giờ sớm đã nghịch thiên ! " Tiền ? Em lấy tiền ở đâu ra ? Chẳng lẽ em bán thân ? " Hoa Vân không kịp suy nghĩ liền buột miệng nói Tử Lăng Khuynh : "..." Nhìn nàng giống người dễ dàng đến vậy à ? Không hiểu bà cô này bổ não cái gì nữa ? " Hoa Vân của em ơi, chị nghĩ cái gì vậy ? Là tiền của em ... tiền của em được không hả ? " " Em lấy tiền ở đâu ra ? Cát- xê đóng phim của em cũng không nhiều còn phải chia cho công ty 1/3 nữa... Gia thế của em cũng không có ... " " Hoa Vân, chị sai rồi, em là người có gia thế nha ! Nhưng tạm thời em không thể nói cho chị được . Cho nên chị không phải lo việc em hạ thấp bản thân !" Tử Lăng Khuynh bình tĩnh giải thích. Hiện giờ, việc của Lạc Chính gia vẫn chưa thể cho Hoa Vân biết được ! Hoa Vân trợn mắt kinh ngạc. Vốn dĩ cô đã thấy khí chất của Nhược Doanh rất khác người. Không ngờ lại chính là một thiên kim chính hiệu ! Tử Lăng Khuynh sau khi dụ dỗ Hoa Vân liền lái xe về thẳng nhà Nàng mệt mỏi tắm rửa rồi leo lên giường mở weibo tìm id Miêu Của Doanh Doanh rồi gửi ảnh qua Tay nhỏ khẽ lướt trò chuyện với mấy fan nhỏ trong nhóm Thế nhưng trong chốc lát nàng đã ngủ thiếp đi. Khi tỉnh lại đã là buổi chiều Tử Lăng Khuynh nhìn 6 cuộc gọi nhỡ của Hoa Vân liền chán ngán gọi lại Chuẩn bị có chuyện rồi ! Quả đúng như nàng đoán . Mạc thị là chủ đầu tư lớn của " Khuynh Thành " bây giờ lại muốn rút đầu tư nếu Nhạc Tuyết Mễ không có được vai Lãnh Cơ Uyển Hoa Vân nói nàng nhanh chóng đến công ty gặp Lâm Kha để giải quyết chuyện này Tử Lăng Khuynh đau đầu không thôi . Nàng xuống giường thay quần áo rồi bịt khẩu trang, đeo kính kín mít đi ra ngoài Đến nơi nàng vừa mở cửa đã thấy Lâm Kha cau có mặt mày ngồi một mình trong phòng họp Tử Lăng Khuynh bước vào cúi đầu chào Lâm Kha rồi ngồi xuống đối diện Lâm Kha có chút khó xử nhìn nàng. Nhược Doanh này ông ta thực sự hài lòng. Có kỹ thuật diễn, khuôn mặt lại phù hợp với nhân vật đến từng chi tiết Vượt xa cái người tên nhạc Tuyết Mễ kia, nhu nhược như vậy bảo ông ta làm sao mà đồng ý ? Nhưng ... không đồng ý thì bộ phim liền không có nguồn tài chính, cũng không thể quay tiếp " Nhược Doanh này... chắc cô cũng biết chuyện rồi chứ ? ... việc rút vốn này tôi vốn không thể làm chủ ... cô " " Lâm tiền bối là muốn tôi nhường vai diễn chứ gì ? " Tử Lăng Khuynh cười như không cười nhìn Lâm Kha . Ông không nói gì, nhưng im lặng chính là đồng ý " Rút vốn chứ gì ? Vậy thì cứ rút. Tôi đầu tư ! " Lâm Kha trợn mắt không tin hỏi lại " Cô... cô nói thật ? " Nhưng. trong chốc lát, Lâm Kha đã ủ rũ xuống, cô bé này chỉ là một tiểu hoa đán mới nổi lấy đâu ra tiền " Tôi không có tiền nhưng anh trai tôi có tiền. Lạc Chính gia, chắc Lâm tiền bối cũng nghe qua " Tử Lăng Khuynh như nghe thấy lời nói trong lòng Lâm Kha liền giải thích Lâm Kha vừa nghe đến hai chữ Lạc Chính liền kinh hô, gia tộc lâu đời nổi tiếng bên Ý Gia chủ Lạc Chính gia - Lạc Chính Cảnh Nam là tiểu bối thân cận một thời của ông ở trong nước Sau này Lạc Chính Cảnh Nam sang nước Ý tiếp quản gia nghiệp, hai người chỉ gặp nhau vài lần, cũng biết Lạc Chính Cảnh Nam có hai đứa con một trai một gái " Nhược Doanh... cô.. cô là... " " Đúng như ông nghĩ. Tôi tên Lạc Chính Nhược Doanh " Sở dĩ Tử Lăng Khuynh nói cho Lâm Kha biết chính vì theo trí nhớ thân thể, ba ba của cô ấy chính tiểu bối của Lâm Kha trước kia. Cho nên nàng mới không do dự khi để lộ chuyện này Lâm Kha nghe Tử Lăng Khuynh khẳng định lại, trong mắt lóe lên kích động nhàn nhạt nhưng lại bị ông nhanh chóng dập tắt Tiểu thư của Lạc Chính gia thì còn sợ cái quái gì nữa ? Mạc thị so với Lạc Chính gia chẳng qua chỉ là một con tép nhỏ mà thôi " Lâm tiền bối, tiền cháu sẽ đầu tư vào, nên Lâm tiền bối không cần lo lắng . Cho nên... " " Doanh Doanh này, còn Lâm tiền bối gì nữa, gọi ta một tiếng chú Lâm đi ! À... mà sao cháu lại sang đây làm diễn viên vậy ? Theo tính cách của tên nhóc Cảnh Nam kia thì nhất định không muốn cho cháu vào ngành này đâu? " Lâm Kha bỏ đi mặt nạ nghiêm túc, vui vẻ nhìn Tử Lăng Khuynh. Nàng cũng cười nói " Là cháu trốn sang đó. Chú Lâm cũng đừng nói với ai việc cháu là tiểu thư Lạc Chính gia nha, cháu chưa muốn ai biết thân phận thật của cháu. Đợi đến thời điểm thích hợp liền công bố !" Lâm Kha đương nhiên cũng hiểu được phần nào tâm trạng của con nhóc này liền nói chắc như đinh đóng cột là sẽ luôn giữ kín, không để lộ ra một chút gì với ai khác Hai người trò chuyện đôi ba câu rồi đi ra ngoài. Mấy người ngoài kia đã sớm nóng nảy muốn điên, chỉ sợ hai người còn không ra liền đạp cửa xông vào mất " Lâm đạo, ông suy nghĩ kĩ rồi chứ gì ? Quyết định lại diễn viên rồi đúng không ? " Mạc Tư Hải cao ngạo liếc nhìn Lâm Kha, chỉ tiếc lỗ mũi chưa vểnh lên trời mà thôi Thế nhưng đáp lại hắn là cái nhìn đầy khinh thường của Tử Lăng Khuynh " Công ty các người không muốn đầu tư cũng được . Chúng tôi cũng không cần, đã có nhà đầu tư mới !" Lâm Kha lạnh lùng nhìn Mạc Tư Hải bỏ ra một câu rồi xoay lưng đi luôn Tử Lăng khuynh cũng kéo tay Hoa Vân đi theo để lại một đám người ngu cả ra Mạc Tư Hải giờ mới phản ứng lại. Là ai dám cả gan đầu tư chứ ? Rốt cuộc thì đọ được với Mạc thị cũng chỉ có Nhạc thì của Nhạc Hàn mà thôi. Nhưng Nhạc Hàn chắc chắn không làm vậy! Vậy còn có thể là ai ? Bọn họ lấy đâu ra tự tin như thế ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]