" Vì cái gì ? "
Người đàn ông rũ mắt che giấu đi thần sắc trên khuôn mặt, nở nụ cười trào phúng cùng chế giễu nhìn nàng
" Không vì cái gì cả ! Chỉ cảm thấy chúng ta ở bên nhau có thể sẽ tốt hơn "
Tử Lăng Khuynh lúc này tâm trạng đã sớm rối bời
Nàng không mong muốn có được tình yêu, bởi vì nàng cơ bản biết rõ
Hắn và nàng đều là cùng một loại người !
Không hiểu rõ yêu là gì cũng không tin tưởng vào tình yêu, thậm chí có thể nói là chán ghét
Nàng cũng hiểu rõ, tình cảm giữa hai người cũng chỉ là hảo cảm ở chung lâu ngày mà thôi, có lẽ là có chút thích đấy nhưng
Không đủ... không đủ để đạt tới cảnh giới yêu !
Tình yêu chân thành sâu tận xương cốt sao ?
Liệu có còn tồn tại hay không.
Khi mà nàng và hắn đều đã nhìn thấu một bộ mặt đen tối, ghê tởm của nhân tâm?
Kỳ Vân Hiên đương nhiên biết chuyện này. Trong bữa tiệc hắn đã sớm xác định cảm giác đặc biệt nàng mang lại cho hắn nên mới hành động lỗ mãng như vậy . Nhưng kỳ thực, trong lòng hắn cũng không hiểu rõ một chút nào
Kỳ Vân Hiên cười cười, trầm thấp nói
" Không yêu, mà ở bên nhau... cũng có thể sao ? "
Tử Lăng Khuynh hơi hé miệng, trong lòng trào dâng cảm giác chua xót kì lạ nhìn ánh mắt khó có được nghiêm túc kia của Kỳ Vân Hiên
" Ở bên nhau, hai chúng ta sẽ có một tổ ấm, sẽ có một cái nhà thực sự mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-xuyen-vuong-gia-phan-cong/1601205/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.