Editor: Dương Gia Uy Vũ
Rõ ràng việc dạy học đã xong, nhưng người nấu nướng lại không lập tức kết thúc.
Trái lại, đối phương ngồi xuống.
Tiếp theo màn hình nhoáng một cái, một đường hướng lên trên, dừng tại xương quai xanh và chiếc cằm xinh đẹp.
Giọng nữ réo rắt lại vang lên lần nữa: “… Được rồi, nếu đã hoàn thành thì chúng ta ăn thôi.”
“Ngửi trước xem nào, mùi trứng và mùi cơm hòa quyện vào nhau, hồn nhiên thiên thành*, thơm nhưng không nồng, tự cho bản thân một lời khen.”
* Hồn nhiên thiên thành (浑然天成): bẩm sinh, trời sinh, tự nhiên mà thành.
“Lại ăn một ngụm nữa xem… Ừm, hạt cơm đàn hồi, ngon miệng nhưng không ngấy, quả là tuyệt cú mèo luôn.”
“Đúng rồi, bạn nào thích ăn cay có thể thêm lão cán mụ*, hương vị sẽ càng ngon hơn.”
* Lão cán mụ (老干妈): ở VN được biết đến với tên Lao Gan Ma, là một thương hiệu sốt ớt của TQ.
…
Người nào đó: “…”
Loại phong cách mèo khen mèo dài đuôi này, trong giới đầu bếp cũng là hiếm có.
Tuy rằng sau khi một phen biểu hiện diễn xướng này xong, quả thật là đói bụng…
Song, chuyện càng làm cho người khiếp sợ vẫn còn ở phía sau ——
Thời gian nhảy vọt qua 15 giây, vốn dĩ đĩa cơm chiên trứng hoàn chỉnh, đã biến mất không dấu vết.
“…Được rồi, đã đạt được thành tựu: Nửa phút giải quyết một đĩa cơm chiên trứng! Hẹn gặp lại mọi người lần sau!”
Theo đó, bác chủ lên tiếng kết thúc, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-xuyen-ke-cong-luoc-nam-than-phan-dien/2947229/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.