TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (8)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
Trong chớp mắt, tiếng nổ tựa như tiếng sấm kinh thiên động địa vang lên, rơi xuống đống phế liệu công nghiệp dài vô tận.
"Lái qua đó!" Thấy thế, Bull vừa lòng nói.
Một lát sau, chiến hạm chậm rãi bay thấp xuống, đến gần --
Trên mặt đất chỉ có một cái hố to tối om, không thấy bóng người.
...Sợ là đã bị nổ đến ngay cả bụi cũng không còn rồi đi? Nhiệm vụ lần này, cũng quá dễ dàng!
Bull nhếch môi, đang muốn cười to ra tiếng.
Lại nghe thấy tiếng cảnh báo vang lên: "Nguy hiểm! Kiểm tra đo lường cách 399 mét về phía tây có vũ khí chuẩn bị công kích, xin lẩn tránh!"
Cái gì!?
Lúc này, sắc mặt gã đại biến.
Sao có thể!?
Giây lát sau, lại nghe được thanh âm trí năng của nhà mình: "Kiểm tra đo lường có tín hiệu quấy nhiễu! Đang bài trừ..."
Không!
Bull đột nhiên phản ứng lại -- vừa rồi, gã bị lừa!
Trong chớp nhoáng, gã lập tức rống lên: "Mau quay đầu..."
Nhưng đã muộn.
Giây tiếp theo, một tiếng nổ tung cả thiên địa vang lên.
Nhưng lần này, bên công kích và bên bị công kích lại đảo ngược!
...Sau một ngọn núi kim loại, một chiếc xe tăng lạnh lẽo đang ẩn núp.
Trong phòng điều khiển, Vân Khuynh bình tĩnh nhìn chiến hạm cách đó không xa, thao tác dưới tay không ngừng.
Từng chút một, đem tất cả đạn được dự trữ mấy ngày nay đều phóng ra ngoài.
Nàng biết rất rõ --
Nếu không phá hư chiến hạm của đối phương, căn bản không có khả năng đánh!
So sánh với người tới, trang bị ở nơi này của chính mình vẫn còn quá đơn sơ...
Chỉ có bức bách đối phương ra khỏi chiến hạm, hai người chính diện giao phong mới có sức lực đối đầu!
Ít nhất, phải kiên trì đến khi cứu viện đến...
Vì thế, Vân Khuynh ra tay tàn nhẫn, được ăn cả ngã về không, liên tục tấn công.
"Ầm ầm -- ầm ầm --"
Ngắn ngủi hơn mười phút, trong tin cầu hoang phế không ngừng phát ra tiếng sấm sét.
Mà dưới tình huống nàng đã tính tốt --
Mỗi lần nổ tung đều có thể chính xác đánh tới xung quanh phía trên "Núi rác".
Từng đống phế liệu công nghiệp kia gặp phải bom, không chỉ càng nhanh chóng bốc cháy, càng thêm có không ít thứ dội ngược trở lại chiến hạm, tạo thành hư tổn lần thứ hai.
Lúc này, trên vùng đất vàng xám, một mảnh khói đen lượn lờ.
Cho đến khi -- tất cả đạn dược đã dùng hết.
Trong chớp mắt, mắt Vân Khuynh nhíu lại, nhảy ra khỏi xe tăng, nhanh chóng tiến vào bên trong cơ giáp.
"Khởi động cơ giáp, hoán đổi hình thức chiến đấu, bắt đầu rà quét..."
Thanh âm điện tử vang lên, sau đó nàng ẩn nấp trong xe tăng, nhìn chằm chằm vào chiến hạm vẫn còn bị bao phủ trong khói lửa phía đối diện, bình tĩnh chờ đợi kẻ địch xuất hiện.
Rốt cuộc, sau một lúc lâu --
Một chiếc cơ giáp màu lam bay ra.
"Khụ..." Bull đứng trong khoang điều khiển cơ giáp, không ngừng sặc khói, càng thêm giận dữ vạn phần.
Gã, là sát thủ số một tinh tế!
Vậy mà lại bị một con đàn bà tính kế, nếu truyền ra ngoài, mặt mũi gã để đâu?
Được, vậy thì chính diện giao phong!
Gã muốn cô ta phải chết!
...Nghĩ, Bull liếc mắt nhìn chiến hạm tạm thời bị hủy chết máy, cắn răng một cái: "Rà quét!"
Nhưng, phảng phất như lịch sử lại tái diễn.
Giây tiếp theo.
Lúc gã vẫn chưa tìm được đối phương là lúc gã thấy một chiếc cơ giáp cồng kềnh màu trắng vọt ra.
Giây lát, lại trực tiếp tấn công gã.
Bull càng giận dữ, khóe miệng xả ra một tia trào phúng.
Cái kiểu dáng gì đây? Lỗi thời không biết bao nhiêu năm rồi, đối phương thế nhưng còn dám khiêu khích trước?
Gã nghĩ, lập tức phản kích trở lại.
Vì thế.
Trên tinh cầu đã khô vàng vì vụ nổ, hai cơ giáp kịch liệt đối chiến.
Từ trên đất bằng, đến "Đồi núi", thậm chí đến giữa không trung...
Vật lộn không thể so được, chủ yếu là dựa vào là tố chất thân thể và dị năng.
Thời gian chiến đấu càng lâu lực sát thương của cơ giáp càng lớn, xem, càng nhiều là trang bị và thao tác của hai bên.
Theo lý thuyết, trang bị của Bull là thắng tuyệt đối. Nhưng càng đánh gã lại càng kinh hãi.
Bởi vì --
Nếu bỏ qua ưu thế về trang bị, con đàn bà phía đối diện kia, thao tác lại có thể hầu như không phân cao thấp với gã!
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Dù cho trong giới sát thủ, trình độ thao tác cơ giáp của Bull cũng không tính là cao.
Nhưng, một cô gái còn chưa tốt nghiệp trường quân sự lại có thể cùng gã đối chiến không rơi vào thế hạ phong vẫn khiến Bull không thể chấp nhận. Huống chi, cứ tiếp tục như vậy càng cho đối phương cơ hội kéo dài thời gian.
...Nghĩ đến đây, Bull quyết tâm, không thèm quản cái gì mặt mũi hay không mặt mũi nữa, trực tiếp mở pháo laser --
Chiến hạm tạm thời không dùng được, nhưng trên cơ giáp của gã vẫn còn trang bị không ít đạn dược!
Còn như cơ giáp rác rưởi của con đàn bà đối diện kia, căn bản đã hết đạn cạn lương rồi đi...
Quả nhiên.
Khi đối thủ sử dụng phương pháp công kích không khác trước là mấy, Vân Khuynh không thể lại dùng thao tác tinh diệu để lẩn tránh thương tổn được nữa.
Một lát sau, khi một tiếng nổ mạnh vang lên --
Cơ giáp màu trắng không chịu nổi sức ép, rốt cuộc bị hung hăng bổ ra.
Giây phút này, có dây leo từ giữa vươn ra, một thân ảnh mảnh khảnh theo đó thoáng hiện.
Dường như... Đã cùng đường bí lối.
Vân Khuynh mím môi, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
Khi nào cứu viện mới có thể tới, nàng không biết.
Nàng chỉ biết là -- chính mình đã kéo dài hai tiếng, hiện giờ, cũng không có ý định từ bỏ!
Vì thế giờ khắc này, nàng nhìn cơ giáp màu lam trước mặt, không hề có một chút kinh hoảng nào.
Dị năng... Có thể chống đỡ được cơ giáp không?
Không thử, sao có thể biết được?
Vân Khuynh nghĩ đến nguy cơ trước mắt, giương môi nở nụ cười.
Dây leo trong tay tuôn ra, nàng đang chờ công kích của đối phương.
Lại không ngờ --
Quân địch lại đột nhiên ngừng công kích.
Cơ giáp cao lớn màu lam dừng lại trước mặt.
Vân Khuynh nhíu mày, vẫn đề phòng như cũ, không biết đối phương muốn diễn trò gì.
Giây lát sau, chợt nghe từ bên trong truyền ra một giọng cười đáng khinh: "Cô gái nhỏ, ngủ với tôi một lần sẽ cho cô chết không đau đớn, thế nào?"
"Nằm mơ!" Vừa dứt lời, Vân Khuynh chỉ cảm thấy trong lòng cứng lại.
Giây lát sau, dây leo của nàng vung lên, kết hợp với "Bạo liệt quyết", trực tiếp tấn công!
"Con đàn bà chết tiệt, cho mặt mũi mày lại không cần!" Thấy thế, Bull giận dữ, lôi kéo gậy điều khiển, cơ giáp áp lên.
Trong chớp nhoáng, một người, một cơ giáp lại lần nữa giao phong.
Khiến người ta kinh ngạc chính là --
Dựa vào dị năng và pháp quyết, trong lúc nhất thời Vân Khuynh thật sự chống đỡ được sát thủ tinh tế điều khiển cơ giáp!
Đây quả thực... Là kỳ tích xưa nay chưa từng có!
Nếu cuộc chiến này được truyền ra, chỉ sợ sẽ dẫn tới chấn động Liên Bang!
Ngay cả Bull là kẻ địch, cũng bị chấn trụ.
Gã chưa bao giờ nghĩ đến, một phái nữ, vậy mà có thể làm được đến mức này: Dưới tình huống điều kiện ác liệt như thế, vậy mà lại có thể liên tiếp chống đỡ được mình!
Loại tâm tính này, loại thực lực này, loại tiềm lực này... Thật sự là... vô cùng đáng sợ!
Nhưng càng sợ hãi, sát ý của Bull lại càng nặng!
Lúc này, gã đã không chỉ vì nhiệm vụ, càng là bởi vì: Nếu buông tha cho nhân vật bậc này, về sau tất sẽ phải chịu sự trả thù mãnh liệt!
Nghĩ đến đây, Bull cũng trở nên ngoan độc, dựa vào ưu thế vũ khí, toàn lực công kích!
Cho đến khi pháo laser bắn ra lần nữa, khi sương khói tản ra --
Rốt cuộc, nhìn thấy cô gái "Người sắt" kia, không thể kiên trì được nữa, ngã xuống.
Sát thủ tinh tế mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, lái cơ giáp đi tới, cánh tay trái máy móc bắn ra lưỡi lê lạnh lẽo sắc bén, đang muốn cho nàng một kích cuối cùng --
Bất thình lình nghe thấy một tiếng "Meow --" vang lên.
Bull sửng sốt, quay đầu đảo qua, lại thấy một con... Mèo trắng nhỏ?!
Nó ưu nhã nhảy đến, mới mấy giây liền xuất hiện trước mặt, sau đó, ngồi xổm bên cạnh cô gái đang hôn mê như muốn bảo vệ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]