Vì thế, bác sĩ Lục khẽ cười một tiếng, mới buông lỏng tay của Vân Khuynh ra.
Sau đó, hắn cứ như vậy không chút để ý đứng qua một bên.
Lục Tiêu thần sắc hờ hững, không khí xung quanh càng lạnh đến cực điểm, sinh sôi tụ lại một chỗ.
Chỉ có một đôi mắt sâu, chuyên chú mà nhìn nàng.
Quần chúng vây xem:……
Tới xem một trận chiến nghiêm túc, thế nhưng trước trận đấu lại sinh ra ảo giác bị ngược cẩu, sao lại thế này?
Trong chốc lát, thần sắc mọi người trở nên khác nhau.
Nhóm dị năng giả căn cứ Giang Nam đều lạnh mặt, trong lòng tỏ vẻ đã sớm thành thói quen với phong cách như vậy.
Còn lại hai căn cứ, đặc biệt là dị năng giả Ma Đô đa phần là ngượng ngùng, thậm chí còn có chút tức giận.
Rốt cuộc vừa mới giẫm thủ lĩnh căn cứ nhà khác giẫm đến vui vẻ, nhưng người ta hiện tại rõ ràng là một bộ dáng không đem “luận bàn” này để vào mắt……
Trong sân, Tô Mân, Vu Nhân Tuyết cũng thầm hận trong lòng.
Giữa sân, sắc mặt Triệu Thành Nam cũng đã đen như đáy nồi.
Mà loại cảm xúc này, khi nhìn thấy thân ảnh Vân Khuynh đang chậm rãi đi tới, đạt tới đỉnh điểm ——
Gã gắt gao trừng mắt tiện nhân kia, rồi bỗng nhiên dấy lên một loại căm phẫn khác.
Trên thực tế, khi nắm quyền, sau đó đông đảo mỹ nhân vờn quanh, Triệu Thành Nam vẫn luôn cảm thấy “Tống Vân Khuynh” là sai lầm lớn nhất trong đời.
Cho nên, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-xuyen-ke-cong-luoc-nam-than-phan-dien/2946703/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.