Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
“Ngươi nói cái gì!?”
Sở Ngạo Thiên trong lòng sợ hãi. Một dự cảm không tốt, bỗng nhiên nảy lên trong lòng.
“Cái gì, cái gì mà không phải của mình….”
Như thế nào lại không phải của mình?!
Không sai, là hắn ta sao chép, nhưng những nhà thơ lớn đó đều ở thời không xa xôi không phải sao….
Sở Ngạo Thiên có chút mờ mịt đảo qua xung quanh, lại thấy thần sắc mọi người xung quanh có chút vi diệu.
Vì thế, hắn ta nắm lấy Tôn Duyên bên cạnh, thét hỏi nói: “Sao lại thế này?”
“Tam điện hạ, ngài, ngài…” Đối phương đã trắng mặt, thần sắc kinh hoảng không dám nhìn hắn ta.
“Ngươi nói hay không!” Sở Ngạo Thiên tâm phiền ý loạn, một bộ muốn đánh người, Tôn Duyên rốt cuộc nhịn không được, buột miệng thốt ra ——
“Tam điện hạ, bài thơ đầu tiên của ngài có phải tên Mai hoa?!”
Sở Ngạo Thiên trừng lớn mắt, thất thanh nói: “Ngươi, ngươi sao lại biết?”
Lại thấy Tôn Duyên run rẩy nói: “Nhưng, tác giả bài thơ này không phải Vương An Trạch sao? Còn có bài thứ hai, là do Dương Vạn Lý làm…”
“Phanh ——”
Hắn còn chưa nói dứt lời, đã thấy Sở Ngạo Thiên bỗng chốc đá lăn cái bàn trước người, khóe mắt muốn nứt ra: “Ngươi nói cái gì!? Vương An Trạch, Dương Vạn Lý? Không, không có khả năng…”
“Bọn họ không phải đã sớm chết sao!?”
Một tiếng rống to. Mọi người phía dưới, thần sắc đều khiếp sợ ——
Trời ạ! Chẳng lẽ, chẳng lẽ lời đồn kia là thật….
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-xuyen-ke-cong-luoc-nam-than-phan-dien/2946585/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.