Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
“Mang đàn đi.”
Hả?
Vân Khuynh ngẩn ra một chút.
“Về sau dùng đàn cổ.”
Kỳ Kiệt đạm mạc nói ra lời này, đứng dậy mở cửa, bước thẳng xuống xe.
Vân Khuynh ngồi trong xe, ôm cây đàn cổ, mới phản ứng lại đây.
….. Đây là nói muốn đổi nhạc cụ của ‘sự nghiệp thôi miên’ mỗi đêm à?
Loại tính tình trẻ con này, đúng là… khiến người ta dở khóc dở cười.
*
Tiếng đàn réo rắt chảy xuôi.
Vân Khuynh thuần thục gảy đàn, hạ mắt, tâm tư lại dần dần phiêu xa.
Lúc này, nàng chưa thay trang phục biểu diễn.
Một bộ cổ trang, một cây đàn cổ, phảng phất như về tới thời phong kiến.
Chỉ là, dựa theo lễ nghi cần tuân thủ nghiêm ngặt thời đó, nữ tử đánh đàn, chỉ để cho phu quân nghe. Đấy gọi là ‘cầm sắt hòa minh’.
Nội tâm Vân Khuynh nội tâm thầm thở dài.
Từ khi bắt đầu nhiệm vụ tới nay, chỗ mình ‘thất lễ’, có thể nói không thể đếm được.
May mà, nàng cũng không phải người cổ hủ. Suy nghĩ tự nhiên cũng thoáng hơn.
Nhưng, hiện giờ, nhiệm vụ chính báo thù cho nguyên chủ đã bắt đầu thuận lợi. Còn nhiệm vụ thu thập khí vận, Vân Khuynh lại do dự.
Đã xé rách da mặt với Tống Trân Trạch, nàng cũng không thể ti tiện đi công lược hắn ta.
Huống chi, đàn ông cặn bã tới bực này, Vân Khuynh phát hiện mình không động thủ được.
Càng không nói, lấy tình cảm ra để công lược,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-xuyen-ke-cong-luoc-nam-than-phan-dien/2946518/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.