Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
Lúc này.
Vân Khuynh đang đi trên hành lang VIP.
Trên đường đi, tầm nhìn rất tối; mà bên ngoài, lại sáng trưng.
Mà Kỳ Kiệt, ở chỗ bóng tối ánh sáng giao hòa, trầm mặc mà đứng.
Sườn mặt hắn thấp thoáng bên nửa tối, đường cong nhu hòa, ngay cả thần sắc lạnh lẽo thường ngày, dường như cũng có thêm vài phần ôn nhu.
….. Bước chân Vân Khuynh đột nhiên khựng lại.
Nói không rõ là vì sao.
Chỉ một cái liếc mắt, cảm giác quen thuộc lại trào dâng trong lòng.
Hắn….
Nhưng mà, không đợi Vân Khuynh kịp suy nghĩ, người đàn ông đột nhiên nghiêng người, ngước mắt nhìn lại đây.
Không khí u tĩnh thoáng chốc biến mất, chỉ còn lại ánh mắt hắn nhìn nàng, một mảnh lạnh lẽo.
Vân Khuynh bỗng nhiên bừng tỉnh.
Còn tia khác thường vừa xẹt qua trong lòng, bị nàng bỏ qua.
Nàng cong môi, nở nụ cười lễ phép, tiến lên đón.
“Để ngài đợi lâu rồi.”
Tuy rằng, trên thực tế, Kỳ Kiệt theo yêu cầu của đội trưởng “giao lưu công thức hóa” mà để nàng chờ trong phòng nghỉ.
Nhưng, ai bảo nàng là “ca đồng” đi theo BOSS chứ?
Mở miệng nhận sai trước mới là chính đạo.
Kỳ Kiệt lạnh nhạt liếc Vân Khuynh một cái, lông mày anh tuấn nhíu một cái nhẹ đến không thể nhận ra.
Không biết vì sao, sự thức thời của cô gái này, lại làm hắn có chút không vui.
Rõ ràng, ngay từ đầu, hắn về nước tìm cái gọi là “Âm thanh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-xuyen-ke-cong-luoc-nam-than-phan-dien/2946495/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.