Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
Nhưng, người đàn ông kia chỉ lạnh lùng liếc nàng một cái. Trong ánh mắt, không có chút sắc thái quen thuộc nào.
Vân Khuynh lập tức bừng tỉnh, tự giễu trong lòng, sao có thể?
Nhìn kỹ lại, người đàn ông này và hắn, trừ bỏ đôi mắt, cũng không có điểm tương tự nào khác.
Nàng suy nghĩ nhiều rồi….
Nhưng mà….
Nàng hạ mắt, đang muốn tìm kiếm đối chiếu tin tức ở trong đầu, cô y tá kia đã nhiệt tình chạy tới, quan tâm nói.
“Cô thấy thế nào rồi? Có còn khó chịu không?”
Vân Khuynh ngẩng đầu, mỉm cười cảm kích với cô y tá, sau mới nói: “Không có việc gì.”
Chỉ là, lời vừa ra khỏi miệng, âm thanh nghẹn ngào khó nghe kia, liền làm người chấn động.
Cô y tá kia cũng có chút vô thố (*).
(*) vô thố: không biết làm sao, không biết đáp lại thế nào.
“Động mạch của cô bị xuất huyết và trúng độc cồn, may mà chữa trị kịp thời, thân thể không có gì đáng lo ngại… Chỉ là, giọng nói của cô…”
Cô nói đến đây, đột nhiên nuốt vào lời mình định nói, ánh mắt nhìn Vân Khuynh, không khỏi mang theo cảm xúc tiếc hận.
Vân Khuynh dừng lại, vừa định nói gì đó, lại nghe thấy giọng nam thanh lãnh vang lên.
“Cháy hỏng mà thôi.”
Người đàn ông đứng cạnh giường hờ hững nói, trên khuôn mặt lạnh lùng, không có chút dao động nào.
Nhưng, lực sát thương của câu nói này, không hề nhẹ chút nào.
May mà, nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-xuyen-ke-cong-luoc-nam-than-phan-dien/2946491/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.